Buổi sáng cuối tuần, nhà thờ Đức Bà và Bưu điện TP.HCM đông đúc nhưng khá vắng lặng. Tiếng guitar và giọng hát nam mạnh mẽ đột ngột vang lên, thu hút sự chú ý của đám đông. Nhiều người thích quay phim, chụp ảnh…
Giấc mơ ca hát ở Mỹ
Một người phụ nữ khoảng 70 tuổi tiến lại, cầm tờ 100.000 đồng của nghệ sĩ đường phố, tươi cười: “Bài hay lắm. Cho mình hát với nhau vài bài nhé”. Vì vậy màn biểu diễn ngẫu hứng những bản tình ca của Pháp được người qua đường ủng hộ nhiệt tình. Những tờ tiền 5.000 đồng, 10.000 đồng liên tục được cho vào lon.
Vé số ủng hộ nghệ sĩ đường phố Bà Hai Tróc bán vé số |
Bà Hai Trắc (71 tuổi, chưa chồng, quê ở Nha Trang) đi bán vé số, thấy đàn hay, thích quá nên ngồi lại nghe. “Mỗi ngày đi bán kiếm được 100.000 đồng, vừa đủ tiêu chứ không dư dả. Nhưng tôi mê âm nhạc lắm, hễ thấy anh ấy vui, không có tiền thì ủng hộ tờ vé số, biết đâu trúng thì có tiền lập ban nhạc ”, bà Hằng chia sẻ.
Người nghệ sĩ đường phố đó là ông Trí Nguyễn (58 tuổi, ngụ đường Nguyễn Duy Trinh, phường Bình Trưng Đông, TP. Thủ Đức). Anh Trí cho biết, khi còn trẻ, anh học tiếng Nga tại Trường Đại học Sư phạm TP.HCM, sau đó học tại chức để lấy bằng tiếng Anh và dạy các lớp luyện thi chứng chỉ. Anh Trí mê nhạc từ nhỏ nên thường lên mạng tìm hiểu đàn, hát rồi cuối tuần ra phố Sách, công viên cạnh nhà thờ Đức Bà hát hò cho vui.
“Lúc đó tôi chỉ hát chơi chứ không nhằm mục đích xin tiền, ai dè nhiều người thích mà cho nhiều tiền quá. Cũng hay nên sáng thứ bảy, chủ nhật tôi mang đàn và loa ra bưu điện, chiều tối ra phố đi bộ Nguyễn Huệ chơi cho đến giờ. Khách hàng cho tiền thường là trí thức, người nước ngoài, mỗi ngày được 400.000-500.000 đồng ”, anh Trí nói.
Khác với những người hát rong xin tiền hát những ca khúc bolero Việt Nam buồn dễ chạnh lòng, anh Trí Nguyễn chơi nhạc theo một cách khác. Anh ấy cũng chơi guitar, cũng kéo loa nhưng anh Trí hát nhạc tiếng Anh và chỉ hát khi đủ cảm xúc, nếu không vui anh ấy sẽ không hát. Đặc biệt, anh đi hát không chỉ để kiếm tiền mà còn ấp ủ ước mơ từ hơn 20 năm trước: sang Mỹ hát.
Anh Trí cho biết, năm 2001 anh sáng tác nhạc bằng tiếng Anh và thu âm 3 bản, mỗi bản 6 triệu đồng. Đó là số tiền rất lớn vào thời điểm đó nhưng vì đam mê nên anh đã nhận lời. Thu âm xong, anh cử một người bạn là nhạc sĩ sang Mỹ định cư mong bạn thành lập ban nhạc ở đó, chơi hay rồi tài trợ cho anh.
“Thật không may là bạn đã bỏ qua gợi ý của tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn âm ỉ hy vọng một ngày nào đó có thể sang Mỹ chơi nhạc, dù biết điều đó hơi viển vông và xa vời ”, anh Trí nói.
Nghệ sĩ đường phố Trí Nguyễn hy vọng một ngày nào đó sẽ được hát ở Mỹ |
Mong muốn trở thành một người phụ nữ
Dù đã 40 tuổi nhưng Trí Quang Duy Thanh vẫn thích được gọi là… cô bé. Đằng sau nụ cười vô tư của một “bê” bán thạch là bao lần khóc thầm, ôm ấp khát khao cháy bỏng được là chính mình…
Những người mưu sinh quanh nhà thờ Đức Bà (TP.HCM) đều biết mặt Thành. Họ ấn tượng trước hình ảnh một người đàn ông trong bộ dạng đàn ông, hai tay cầm hai túi thạch ướp lạnh, qua lại nhấp nhổm, có khi cười, có khi cười, miệng liên tục: “Mua ủng hộ em đi chị xinh ơi.” mua cho tôi một lọ thạch …, trời ơi bạn đẹp trai quá, trời ơi bạn xinh quá
\N
Khách hàng quen thuộc của Thanh là anh Nguyễn Văn Hải (33 tuổi, quê Gia Lai, chuyên kinh doanh chăn ga gối đệm), người đã đặt cho cô biệt danh “gái bán thạch ngon nhất Sài Gòn” gấp 10, thậm chí cả chục lần. Khi mời sứa, anh Hai “nhất định phải mua” vì sự vui vẻ và duyên dáng của cô.
Giấc mơ “bán hàng rong” của Duy Thanh sắp thành hiện thực |
Thanh kể, trước đây, mỗi ngày cô chỉ bán được vài chục hũ vì ngại, ngại mời. Nhiều khi khách mua không mời, xua tay. Có người nhìn cô khinh bỉ và bĩu môi. “Những lúc đó, tôi cảm thấy cô đơn, thường đến công viên 23/9 để khóc một mình”, cô nói.
Những năm gần đây, khi bán thạch, Thanh không còn giấu giếm giới tính của mình nữa. Đó là sự thật khiến nhiều người yêu mến cô hơn. Có người mua cho cô vui nhưng cũng không ít “diêm” mua thạch vì muốn góp chút tiền giúp Thanh thực hiện ước mơ trở thành con gái….
Thành từng làm đủ thứ nghề từ vẽ áo dài ở trung tâm áo dài quận 5, bán cơm từ thiện … nhưng gắn bó lâu nhất với nghề bán thạch ở nhà thờ Đức Bà. Bán thạch kiếm tiền phẫu thuật chuyển giới, Thanh cũng “tùy mặt, định giá”. Đối với khách bình thường, chị bán 2 hũ thạch bánh flan với giá 50.000 đồng, nhưng với sinh viên, chị Thanh chỉ bán 10.000 – 20.000 đồng. Riêng người già hay đi bán vé số cũng chỉ được 3.000 – 5.000 đồng.
Trợ lý chăm sóc bệnh nhân đột quỵ, bấm huyệt từ thiện
Ông Lê Đình Phước (nguyên phó giám đốc Nhà thiếu nhi quận 6) là cha nuôi và cũng là người dạy võ, bấm huyệt cho “cô bé” Trí Quang Duy Thanh. Anh kể: “Thanh thương mọi người lắm, thấy ai ốm là lo lắng, chăm sóc tận tình. Hai ngày một tuần, Thanh đều đặn đến phòng khám Đông y của tôi (20 Lý Chiêu Hoàng, P.10, Q.6) để bấm huyệt chữa bệnh cho bệnh nhân nghèo bị tai biến mạch máu não. Thanh nấu cơm chay rất ngon nên nhận nhiệm vụ đầu bếp cho bệnh nhân và phòng khám. Tất cả hoàn toàn miễn phí ”.
Có ngày đắt, ngày kém nhưng trung bình ngày nào Thành cũng kiếm được tiền triệu. Có tiền, Thanh đủ tiền phẫu thuật 3 lần, nhưng cả 3 lần anh đều chuẩn bị lên bàn mổ và chuẩn bị chạm tay vào ước mơ là chính mình thì gia đình gặp khó khăn. Cô phải bỏ số tiền đó, bỏ lại ước mơ của chính mình.
Thanh tâm sự: “Nhà mẹ em ở Hóc Môn có xưởng bán đồ chay cho nhà máy. Khi dịch đến, nhà máy đang nghỉ nên không có tiền trả. Dụng cụ, vật liệu mẹ mua còn thiếu, đến hạn trả mà không trả được nợ thì tôi phải cứu mẹ. Chưa kể, tôi đang nuôi thêm một đứa cháu thứ hai của tôi sắp vào lớp 10. Cô ấy sang Singapore làm giúp việc, mỗi tháng gửi về 2 triệu, phần còn lại tôi lo. Đời mình không trọn vẹn nên giúp người được việc gì cũng được, mong kiếp sau không còn khổ nữa ”.
Nhờ bán thạch giỏi mà đến nay, Thanh đã tích cóp được gần đủ tiền. Thanh lạc quan kể về ước mơ thành hiện thực của mình, ánh mắt lấp lánh niềm vui: “Vì lớn tuổi nên tôi chỉ làm ngực để biến hình thành con gái. Giờ tôi đang tiêm nội tiết tố nữ, mỗi tuần một lần, liên tục 6 tháng thì có.” phẫu thuật ngực. Mình làm ở Việt Nam rẻ, nhưng sang Thái rất đắt, không đủ tiền. Sau khi phẫu thuật xong mình đi thi “Người đẹp hoàn mỹ”. Họ tuyển rồi “.
(còn tiếp)