tập phim truyền hình sở hữu nhiều cuộc trò chuyện cảm động về tình cảm gia đình trong đời sống đời thường thường ngày hiện đại.
*đoạn viết tiết lộ nội dung phim
Điều phụ huynh ko kể (Romang) khai thác câu truyện tình yêu của cặp vợ ck lúc về già. Người ck Nam Bong (Lee Soon Jae) tiêu biểu mang đến mẫu đàn ông gia trưởng, cố chấp, tính khí nóng tính. Trái lại, cô vợ Mae Ja (Jung Young Sook) là người phụ nữ nhẫn nại, rất đỗi quan tâm mang đến gia đình.
Nam Bong thường xuyên la mắng Mae Ja về những việc nhỏ nhặt hàng ngày. Tính khí của ông chỉ thay đổi lúc gia đình gặp thay đổi cố: đàn ông thất nghiệp, vợ bị mất trí tưởng, con cái dâu làm trụ cột đảm đương kinh tế gia đình. đông đảo cơ bản ông cũng khởi đầu sở hữu những tín hiệu của căn căn triệu chứng tật dịch mất trí tuổi già.
lúc gia đình nhỏ của đàn ông dọn về nhà ngoại, đôi vợ ck già “lúc tỉnh, lúc mê” phải luân phiên dưỡng lẫn nhau. Ông Nam Bong chẳng mấy lúc thể hiện tình cảm với vợ. Chỉ tới lúc sắp đất xa trời, ông mới nhìn thấy trong suốt cả thế cuộc, mình vẫn thiếu đi sự quan tâm mang đến gia đình nhiều du khách trăm năm.
Phim đông đảo cơ bản xoay quanh ông bà Nam Bong – Mae Ja. Nhưng cuộc trò chuyện giữa nhân vật đông đảo cơ bản và tuyến diễn viên phụ cũng để lại suy ngẫm mang đến khán giả.
“Nếu loài người ko ước mơ, tức là loài người vẫn dead”
Đây là lời thoại mà người gia đình nhiều du khách già nói với ông Nam Bong. người nào rồi cũng tiếp tục dead, nhưng ko phải người nào cũng “sống”. Nếu gia đình nhiều du khách ko sở hữu ước mơ, gia đình nhiều du khách thực hóa học chỉ đang “tồn tại” trong thân thể loài người, để thế cuộc trôi qua một khả năng vô nghĩa.
Ước mơ thời trẻ của bà Mae Ja là được quan tâm mang đến con cái loại và sống hạnh phúc tới cuối đời và một người ck tốt. Nam Bong thì thèm khát sở hữu một làm việc ổn định kiếm ra tiền để lo mang đến gia đình, sắm sửa nhiều đồ đoàn để vợ con cái ko phải Chịu đựng khổ.
Ước mơ này mãi đeo đẳng ông tới nỗi nhường nhịn như nó trở thành gánh nặng. Cuối đời lúc căn căn căn triệu chứng tật dịch tuổi già khởi đầu xâm giật, ông vẫn hặm hụi lái taxi về tối. miệt mài lo kinh tế gia đình khiến mang đến ông quên nghỉ việc yêu thương vợ con cái, cứ hễ về tới nhà lại cảu nhảu, mắng vợ ngu ngốc. Thậm chí, ông còn yêu con cái xe giúp ông kiếm tiền hơn cả vợ mình.
“Hãy yêu thương vợ nhiều hơn để lúc nhắm mắt xuôi tay, sở hữu người lo hậu sự”
do hữu của ông Nam Bong là một người rất đỗi yêu thương vợ con cái. Vợ bị ốm, ông ta đặt ngay một du lịch nước ngoài, sắm sửa nhiều quần áo, kính râm và học tiếng Anh để đưa vợ đi thăm thú. Trái ngược, cả đời Nam Bong chỉ miệt mài kiếm tiền, không lúc nào đưa gia đình đi dã ngoại. Bà Mae Ja ước ao một lần mọi người đi nghịch xa, ngắm hoàng hôn trên hồ khơi nhưng cũng trở nên ck và đàn ông phớt lờ đi.
lúc được người gia đình nhiều du khách khuyên hãy yêu thương vợ nhiều hơn, ông Nam Bong mới chợt nhìn thấy sự vô tâm của tôi. Nhưng lúc đấy, người phụ nữ dành cả thế cuộc quan tâm mang đến ông từng bữa doanh nghiệp du học trương đồ thưởng thức, từng đôi tất vẫn trở nên lú lẫn, lẫn cẫn. Từ đây khởi đầu hình thành quá trình convert tâm lý của những người ck gia trưởng.
“Nếu nó cũ và bị hư thì cứ vậy mà quăng quật à? Chỉ muốn thiết thay những phần vẫn cũ. Phần bị hư thì sửa lại. Sửa tới lúc nào được thì thôi”
Đây là lời nói của ông Nam Bong lúc người gia đình nhiều du khách khuyên nên quăng quật con cái xe đi vì nó vẫn quá cũ và hỏng nặng nề. Lúc này, suy nghĩ của ông vẫn thay đổi. Giờ đây, ông yêu vợ như yêu đông đảo cơ bản con cái xe gắn bó từ hồi còn trẻ. Ông ko chửi mắng vợ ngu dốt, ko quăng quật mặc vợ đơn chiếc trong trại dưỡng lão nữa.
Từ một người ck vô tâm, tức bực vì vợ hay quên, thậm chí rủa vợ “hãy dead đi” lúc bà lão lên cơn kích động vì lú lẫn, Nam Bong trở nên nhẫn nại hơn. Ông ko lựa lựa khả năng “vứt” vợ đi mà nhẹ nhõm ở mặt Mae Ja mỗi lúc đầu óc bà ko tỉnh táo. Họ thuộc đóng giả tài xế – hành khách, nghịch những trò trẻ con cái. ko thể sửa trị được trí tuệ hiện giờ đang bị “hư”, họ “sửa” lẫn nhau do phương pháp ghi lời nhắn trên giấy để lúc nào tỉnh thì đọc lại.
“con cái bất lợi, thất nghiệp, suốt ngày chỉ đi câu cá nhưng bọn con cái hạnh phúc doanh nghiệp du học trương đồ thưởng thức cá với nhau”
Nam Bong và Jin Soo là hai thân phụ con cái nhưng sở hữu quan niệm sống khác hoàn toàn. Ông Nam Bong nghĩ rằng chỉ sở hữu tiền mới đem lại đời sống đời thường thường ngày hạnh phúc. Suốt đời ông quanh quẩn với làm việc lái taxi chỉ đem lại kinh tế vừa đủ, tích được một cuốn sổ tiết kiệm mang đến đàn ông chứ ko mấy dư dả. Trái lại, đời sống tình cảm dành mang đến vợ thì thiếu thốn.
Cậu đàn ông Jin Soo (Jo Han Chul đóng) thất nghiệp, chật vật làm những làm việc tạm bợ để hóng thời cơ trở thành giáo sư. Tuy bị vợ nhiếc móc ko kiếm ra tiền, nhưng Jin Soo sệt trưng dành hết yêu thương mang đến gia đình nhỏ. Anh luôn tôn trọng ý kiến của vợ và dành thời kì vui đùa với cô phụ nữ xinh xẻo. Jin Soo trách tía ko lúc nào quan tâm tới gia đình, bắt con cái loại phải Chịu đựng đựng những tổn thương vì lỗi lầm của tôi trong quá khứ.
Nam Bong và Jin Soo, ko người nào sai mà cũng ko người nào đúng hoàn toàn. Họ vẫn quá tập trung mang đến một thứ, ko biết thăng do giữa vật hóa học và tình cảm. Hai người họ sở hữu hai nửa tính khả năng của một mẫu người xuất sắc.
“Tôi xin lỗi vì để bà vất vả mà suốt ngày la mắng”
Đây là lời trăng trối của ông Nam Bong trước lúc quyết định sẽ rời xa cõi đời thuộc vợ. Tiếc thay, bà Mae Ja ko còn sống để nghe những lời này nữa. Đây là lời xin lỗi trước hết, cũng là lời xin lỗi cuối thuộc trong cả quãng đời của những người đàn ông cố chấp. Trước đó, lúc Mae Ja khuyên Nam Bong hãy đi xin lỗi vì vô tình ném gối vào mặt đứa con cái cháu gái, ông vẫn quát lên rằng “sở hữu thấy tôi xin lỗi người nào lúc nào không?”.
Lời hối lỗi đầy thành ý nhưng giá như, ông ck tập nói câu đó từ sớm hơn thì mang nhẽ rằng rằng đời sống đời thường thường ngày của tôi rất hạnh phúc. Quãng thời kì cuối đời tuy ngắn ngủi nhưng ít ra cuối thuộc, họ cũng tương đối được tận hưởng đời sống đời thường thường ngày vợ ck đúng nghĩa.
Thúy Anh