Mâm cơm thường ngày có canh chua cua, gạch cua kho, mắm – Ảnh: ĐẶNG TÚ
Người dân miền Tây quê tôi từng sợ mùa lũ nước ngập, ngồi trên gác nhìn xuống mới thấy rõ đàn cá tung tăng bơi lội. Cũng từ những sản vật tôm cua của mùa nước nổi để chắp cánh ước mơ cho lũ trẻ mới lớn bay khắp nơi.
Chúng ta thường gặp nhau vào mùa lũ, mùa bông điên điển kéo về quê ăn cơm mẹ nấu, ghẹ xay nấu bún, bánh canh ghẹ, lẩu riêu cua … dậy lên trong ký ức xa xăm.
Hôm nay, Tuyền nằng nặc kéo tôi đi tận Hồng Ngự, Đồng Tháp về nhà dì Tư để trải nghiệm vùng lũ mênh mông sau bao năm “xa vắng”. An Giang quê tôi cũng vậy, nhưng nó không chịu. Vì nó luôn cho rằng cơm mẹ nấu cũng giống mẹ, nhất là vào mùa mưa.
Cua của anh Hai khi vừa đổ về, cô Tư làm sạch, lấy cối đá giã nát lấy nước nấu canh chua.
Gỡ bỏ phần gạch dính trên mai cua, trộn đường, bột ngọt, nước mắm tỏi ớt rồi cho gạch cua vào đảo đều đến khi sệt lại, có mùi thơm. Bữa cơm chỉ có canh rau mồng tơi nhưng ngon lành, sạch sẽ và nồi cơm nửa lít của bà Tư.
Bát canh chua với rau muống, hoa dã quỳ với từng chùm ghẹ đặc trưng – Ảnh: ĐẶNG TÚ
Buổi trưa buồn miệng, bà Tư lấy hơn nửa ký cua đồng đem rửa sạch. Lấy nước cốt me hòa với nửa chén nước, khuấy tan đường rồi đổ vào chảo dầu đã phi thơm tỏi ớt, vặn lửa riu riu cho kẹo lại, nêm nước mắm vừa ăn, trút ghẹ vào. đảo và rang cho đến khi chúng khô. gia vị.
Món ghẹ rang me nóng hổi được mang ra khỏi bếp với chén muối tiêu chanh. Tiếng cắn càng cua nghe rôm rả, tiếng nhai càng rộp rộp, đôi môi đập vào lưỡi vì đắng đánh thức mọi giác quan, người ngồi bên cạnh khó có thể ngồi nhìn, có tham gia.
Đĩa ghẹ rang me ngon khó cưỡng, nhà làm, giòn rụm – Ảnh: ĐẶNG NGUYỆT
Lâu lâu mới về thăm nhà, cô Tư níu chân không cho cô về nhanh. Cô ấy nói ở đây nhộn nhịp lắm, mùa này cua ghẹ cá tươi cả ngày. Cô ấy hỏi cô ấy muốn ăn gì nữa. Tuyền gợi ý thêm bún riêu cua vào “combo”.
Sáng sớm hôm sau, chị Tư phân công chúng tôi xách giỏ ra bó hoa dại ven sông hái đủ ăn.
Anh Hai đi đổ cua về cũng ôm mớ rau muống tươi rói, giá đỗ xanh cô Tư ủ mấy đêm trước vừa ăn, rau mùi ở quê không thiếu, nhà nào cũng có. bụi để tiết kiệm. Tôi không chạy qua, làm ơn. Hoàn thành món salad.
Món bún ngon một phần nhờ rau muống bông điên điển mùa này, thò tay ra là có – Ảnh: NGUYÊN
Cua đồng giã nhỏ 2kg, hòa với 4 lít nước, làm sạch xác để nấu nước dùng. Mùa này ghẹ nhiều, nấu ăn thoải mái, không rớt ngay mùa khô, 10 con ghẹ ruộng cũng “làm nên chuyện”.
Cho hạt cà ri vào chiên trong chảo dầu để có màu vàng, sau đó vớt bỏ hạt, cho tỏi băm vào xào cho thơm, cuối cùng đổ nước cua vào và đun sôi.
Một rổ cua đồng tươi rói chờ giã – Ảnh: NGUYÊN
Đun sôi nước cho xương ống, sườn, chân giò vào nấu đến khi mềm, tiếp tục cho củ cải đỏ, đậu phụ trắng, huyết lợn vào. Nồi nước dùng cua đồng đậm đà hương cua trong từng giọt nước lèo, từng bề mặt cua nổi lên trông thật hấp dẫn.
Rau muống xắt mỏng, xếp ít giá sống xuống đáy tô, xếp bún rồi chan nước riêu cua vào cho ngập. Thêm lớp trên bề mặt như giăm bông, xương, sườn, huyết heo. Cuối cùng, hái một bó hoa dại xếp lên bên cạnh, thêm ít lá quế, lá ngò gai, ớt sừng tươi.
Một tô bún riêu cua “homemade” đầy ắp ghẹ – Ảnh: ĐẶNG TÚ
Bát bún riêu cua buổi sáng làm ấm lòng ta, chan chứa tình quê hương. Bà Tư ngồi nhìn đứa cháu ăn ngon lành mà ứa nước mắt, vì lâu rồi bà chưa nấu cho ai ăn, bà chỉ nấu cho đỡ mệt.
Năm tháng trôi qua, chúng tôi, những người con miền Tây cứ sống mãi với bao kỷ niệm đẹp đẽ ấy để rồi lớn lên, trưởng thành, đi đâu xa cũng thèm một bữa canh rau muống vườn nhà thanh đạm, lần theo để tìm về.