‘Mọi điều mới đều có mặt trái của nó. Tôi quen rồi ‘

Rate this post

* Xin chào NSƯT Trần Lực. Tôi và TrinhĐây là bộ phim hiếm hoi anh ấy tham gia gần đây, làm việc với một đoàn làm phim phía Nam. Điều này mang lại trải nghiệm mới nào cho bạn?

– NSƯT Trần Lực: Tôi yêu đoàn làm phim trẻ Tôi và Trinh. Các bạn thật dễ thương. Sau bộ phim, tôi có thêm những người bạn mới, những người trẻ đầy nhiệt huyết sáng tạo. Phan Gia Nhật Linh – đạo diễn trẻ tài năng, luôn ăn mặc đẹp như một quý ông trên phim trường (cười). Tôi rất thích cách cô ấy xây dựng bộ phim theo cách riêng của mình. Nguyễn Vinh Phúc – Đạo diễn hình ảnh trẻ trung như sinh viên năm nhất, ăn nói nhẹ nhàng như tán gái. Mỗi lần anh ấy nói điều gì đó tôi phải căng tai lên để nghe cho rõ. Đỗ Hà – Giám đốc mỹ thuật xinh như người mẫu thời trang, ra hiện trường lăn lộn khiêng cùng nhân viên, là người thiết kế trang phục cho các nhân vật trong phim, nhưng sau khi rời trường quay lại ăn mặc và xông xáo như thợ xây. (công nhân xây dựng).

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 1

NSƯT Trần Lực cho biết anh không cảm thấy tổn thương hay phiền lòng trước những lời chỉ trích về vai diễn của Trịnh Công Sơn trong phim. Tôi và Trinh

Tina, Quang, Sen … trong đoàn đạo diễn, Nhân ánh sáng, Đức nhiếp ảnh, Mã Lương, Nena, Cu Tí hóa trang … và còn rất nhiều bạn khác trong đoàn phim mà nếu nhắc đến chắc hẳn là Không còn. 4 trang giấy A4. Họ rất nhiệt tình và tận tâm hoàn thành công việc của mình. Những từ tôi thường nghe nhất ở trường quay là “Xin lỗi” (vì cơm muộn, đánh thức diễn viên đang ngủ giữa hai cảnh quay) và “Cảm ơn” mỗi khi kết thúc một cảnh quay.

* Trong dàn diễn viên trẻ của phim, bạn ấn tượng với ai nhất và tại sao?

– Trong phim, tôi chỉ đóng cặp với Akari là Michiko. Lần đầu tiên Akari đóng phim, trong thời gian chuẩn bị cô đã tham gia lớp học diễn xuất của Kathy Uyên, học guitar, hát và học thoại tiếng Việt. Khối lượng công việc lớn như vậy phải cố gắng, thông minh mới có thể hoàn thành tốt trong thời gian ngắn. Trong quá trình quay phim, chúng tôi luôn gọi nhau bằng tên nhân vật “anh Sơn và chị Michiko”. Chúng tôi thường cùng nhau đi ăn, đi cà phê những lúc rảnh rỗi và trở thành bạn thân của nhau. Akari đã hòa mình vào vai Michiko trong suốt thời gian quay phim. Có một câu chuyện vui thế này, ở Đà Lạt, trong thời gian nghỉ giữa hai buổi quay, tôi và Akari ngồi nói chuyện ở sảnh khách sạn, một lúc sau có một người đàn ông đến đón cô ấy. Chúng tôi chia tay nhau, tôi thấy Akari đang loay hoay lúng túng, lắp bắp điều gì đó, tôi hỏi: “Akari có quên gì không?”. Cô đỏ mặt và lắc đầu: “Không. Tôi không quên gì cả”. Rồi Akari líu lo bằng tiếng Việt lơ lớ: “Em đi anh Sơn”.

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 2

NSƯT Trần Lực thổ lộ sau bộ phim anh có thêm nhiều đồng nghiệp và những người trẻ đầy nhiệt huyết với nghệ thuật

Buổi tối, trong lúc chờ bộ phận kỹ thuật chuẩn bị cảnh quay của mình, Akari nói: “Chiều nay mình và bạn trai người Ba Lan đi ăn món ngon Đà Lạt”. Akari rất thích món ăn Việt Nam, cô có một kênh YouTube chuyên về ẩm thực Việt Nam được rất nhiều người theo dõi. Tôi hỏi: “Cái gì vậy, Michiko?”. Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, Akari lại ngập ngừng: “Em ngại quá … Em xin lỗi anh Sơn”. Tôi ngạc nhiên, “Sao vậy?”. Akari cúi gằm mặt nói: “Tối qua tôi và Sơn đã nắm tay nhau nói những lời yêu thương, ôm hôn và nhảy múa … Nhưng hôm nay bạn trai tôi đến đón tôi trước mặt … Tôi ngại quá. Tôi.” ‘Tôi xin lỗi. Lỗi của anh Sơn. ” Tôi chết lặng, không ngờ cô gái mới đóng phim lần đầu lại nhiệt tình như vậy, định giải thích rằng anh ơi, phim và đời là hai thế giới khác nhau. Nhưng thấy Akari chân thành quá nên tôi đành thôi. Phim trường đã sẵn sàng, cảnh Trịnh Công Sơn cầu hôn Michiko diễn ra tại một nhà hàng sang trọng kiểu Paris, đầy ắp cảm xúc giữa hai người yêu nhau. Akari thật dễ thương!

* Trong quá trình nhập vai, anh đã phải giảm cân rất vất vả. Điều này có ảnh hưởng đến các công việc khác của bạn không?

– Rất có ảnh hưởng. Để giảm cân, tôi phải tập trung, gác lại những dự án sân khấu để toàn tâm toàn ý cho việc này. Mọi chế độ ăn kiêng, tập luyện đều phải đúng giờ, không được tùy tiện để vừa giảm cân hiệu quả, vừa gầy nhưng vẫn đảm bảo sức khỏe để quay phim.

* Anh nghĩ gì về mối tình giữa Trịnh Công Sơn và Michiko?

– Một mối tình đẹp nhưng không thành của Trịnh Công Sơn.

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 3

Nam diễn viên khẳng định: “Tất cả những gì có thể, tôi đã tập trung làm hết sức mình”

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 4

Để hóa thân thành cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Trần Lực đã phải giảm 12kg, học lại tiếng Pháp, guitar và học hát.

* Bạn cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên được thưởng thức bộ phim Tôi và Trinh?

– Lần đầu tiên xem Tôi và Trinh Tôi hài lòng nhưng hơi thất vọng vì rất nhiều cảnh Trịnh Công Sơn thời trung niên với Michiko, với mẹ, với những người bạn thuở nhỏ, với em gái … được quay nhưng không có trong phim. Phim là như vậy: tiền sản xuất và hậu kỳ. Các cảnh trên hiện trường sẽ được tạo lại: dựng lại (chỉnh sửa), cắt bớt để đẩy nhanh nhịp độ hoặc ngược lại.

* Bạn có điều gì tiếc nuối với vai diễn này không?

– Chúng tôi đã có đủ thời gian cần thiết để chuẩn bị cho vai diễn của mình. Tất cả những gì có thể, tôi tập trung làm hết sức mình.

* Vai diễn của anh đang nhận được nhiều ý kiến ​​trái chiều. Điều này có ảnh hưởng nhiều đến tinh thần của bạn không?

– Nếu mỗi lần xung đột về quan điểm làm ảnh hưởng đến tinh thần thì tôi đã không theo nghề này lâu rồi. Phim ảnh Tôi và Trinh Phan Gia Nhật Linh được anh cho biết không theo lối làm phim truyền thống. Ví dụ: Theo cách làm phim truyền thống, chỉ có diễn viên hóa trang già đi hoặc trẻ lại theo thời gian. Nhưng phim Tôi và Trinh có hai Trịnh Công Sơn ở hai thời kỳ khác nhau: Chiến tranh và hòa bình, hai diễn viên không có điểm chung về ngoại hình, giọng nói,… Khán giả sẽ có những cảm nhận khác nhau về bộ phim, về nhân vật. Trong phim. Những điều mới luôn nhận được nhiều ý kiến ​​trái chiều. Tôi đã quen với điều này.

\N

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 5

Trong các diễn viên trẻ của Tôi và Trinh, NSƯT Trần Lực có ấn tượng đặc biệt với Akari Nakatani nhờ sự chân thành và tâm huyết với vai Michiko.

* Hỏi thật, Trịnh Công Sơn có phải là vai diễn “gây bất ngờ” nhất cho đến nay của anh không?

– Đúng vậy, quả thật đây là vai diễn “bất ngờ” nhất của tôi từ trước đến nay, một trải nghiệm mới. Nhưng như tôi đã nói, tôi chấp nhận mọi lời khen và chê. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là một tượng đài quá lớn, ai cũng yêu mến và ngưỡng mộ ông theo cách riêng của họ. Tôi đã mong đợi những phản ứng này khi tôi nhận vai. Làm nghề mấy chục năm, trước những lời chỉ trích mà tôi cứ run, đau hay yếu tim, tôi không còn đủ sức để tiếp tục nghề nữa.

Trước những nhận xét từ khán giả, bản thân tôi, một người diễn viên, sau khi xem phim cũng phải có những giây phút suy ngẫm và trải nghiệm cho bản thân. Điện ảnh khác rạp chiếu phim ở chỗ bạn chỉ có một cơ hội, sẽ không còn thời gian để sửa sai. Về phần sân khấu, nam diễn viên có thể rút kinh nghiệm và hy vọng sẽ “gỡ gạc” lại trong những lần diễn sau. Vì vậy, hoàn thành một bộ phim, tôi luôn có một số tiếc nuối. Nhưng trong quá trình chuẩn bị cho vai diễn và đứng trước máy quay, tôi đã dồn hết tâm huyết và tất cả những gì mình có.

Không quan trọng ý kiến ​​và nhận xét đến từ ai, đó là công chúng, đồng nghiệp hay nhà phê bình, miễn đó là đóng góp, người nghệ sĩ luôn sẵn sàng đón nhận. Nếu mọi người phản biện đúng thì mình phải lắng nghe để rút kinh nghiệm. Nhưng bản thân người nghệ sĩ cũng phải tự đặt ra một bộ lọc cho mình, cần thời gian suy ngẫm và chắt lọc để không bị hụt hẫng, hoang mang. Tóm lại, trong nghệ thuật biểu diễn, người nghệ sĩ phải hiểu rằng không có cái gọi là 1 + 1 = 2.

* Có một cuộc tranh luận sôi nổi về mức độ có thể được phép hư cấu trong phim về các nhân vật có thật. Bạn nghĩ gì về điều này?

– Thực ra đã chấp nhận hư cấu thì đó là hư cấu, nhưng khó có thể đưa ra một ngưỡng để đo lường mức độ hư cấu của chúng ta, đến bao nhiêu phần trăm. Tôi nghĩ đó chỉ đơn giản là sự lựa chọn của nhà làm phim.

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 6
Trần Lực thừa nhận Trịnh Công Sơn là vai diễn “sóng gió” nhất trong sự nghiệp của anh.

* Có quan điểm cho rằng phim càng gây tranh cãi thì sức sống càng lớn. Bạn có đồng ý với điều này?

– Tôi đồng ý. Có những bộ phim có khả năng làm hài lòng hoàn toàn khán giả, còn một số thì không. Có những bộ phim nằm giữa dòng đó, điển hình là Tôi và Trinh. Lâu lắm rồi tôi mới thấy một bộ phim Việt Nam “khuấy động” nhiều tranh cãi như vậy. Đó cũng là một trong những đặc điểm của dòng tranh chân dung nhân vật, sẽ khó có thể đưa ra được mẫu nào ưng ý cho mọi người. Nhưng tôi nghĩ khi khán giả tranh luận, nghĩa là phim được quan tâm thì vòng đời của nó cũng sẽ dài hơn những bộ phim chỉ mang lại một dòng cảm xúc đơn thuần. Và có những bình luận, khen chê, chê bai thì sức sống của một tác phẩm điện ảnh mới sinh động.

Là người trong cuộc, tôi cũng không muốn làm quá lên. Hãy để khán giả bước vào rạp chiếu phim với những gì “trong sáng” nhất và công bằng nhất, chân thật nhất với con người của họ. Vì vậy, dù có khen hay chê thì đối với chúng tôi cũng rất đáng trân trọng. Vì đó là điện ảnh, đó là nghệ thuật.

Trần Lực trong vai Trịnh Công Sơn: 'Cái mới nào cũng có mặt trái của nó.  Tôi quen rồi '- ảnh 7

NSƯT Trần Lực sinh năm 1963, anh vừa là diễn viên điện ảnh vừa là gương mặt gạo cội của điện ảnh miền Bắc. Những năm gần đây, Trần Lực không nhận đóng phim mà tập trung xây dựng sân khấu kịch LucTeam. Tôi và Trinh là bộ phim đánh dấu sự trở lại của nam ca sĩ sau 12 năm vắng bóng trên màn bạc

* Hoặc Tôi và Trinhbạn có ý định tham gia phim thường xuyên hơn không?

– Tôi thành lập sân khấu LucTeam vào năm 2017, thời gian này tôi sẽ tập trung dựng vở và biểu diễn. Chúng tôi đang chuẩn bị xây dựng cuốn sách công chiếu của Lê Hoàng và một số vở khác, 2 năm Covid-19 đã ngăn LucTeam của chúng tôi biểu diễn, giờ bắt đầu lại. Phim ảnh Tôi và Trinh khiến tôi muốn quay lại công việc làm phim mà tôi đã theo đuổi hơn 20 năm. Tôi cảm thấy có động lực để làm phim như trước, tất nhiên là tôi thấy thích hợp và thú vị.

* Trong phim Trịnh Công Sơn có câu thoại: “Tôi nghĩ âm nhạc đã rời xa tôi”. Là một nghệ sĩ gạo cội, có khi nào cảm hứng sáng tác nghệ thuật rời bỏ mình không?

– Đúng! Làm việc sáng tạo mà không có cảm hứng thì không thể làm được gì. Người làm nghệ thuật vốn nhạy cảm nên thường mất cảm hứng sáng tạo vì những nguyên nhân chủ quan hoặc khách quan khiến họ cảm thấy nhàm chán. Tôi không phải là ngoại lệ.

* Có ý kiến ​​cho rằng, các diễn viên trẻ có xu hướng chọn đóng phim nhiều hơn là gắn bó với sân khấu kịch, vì cát-xê cao, họ dễ nổi tiếng hơn. Bạn có thấy đúng không?

– Đúng, đó là bi kịch của sân khấu Việt Nam hiện nay. Phim ảnh và truyền hình thu hút họ, khiến họ nổi tiếng nhanh chóng, cát-xê không cao nhưng một khi đã trở thành ngôi sao, họ sẽ được mời quảng cáo cho các nhãn hàng hoặc làm công việc khác và kiếm được rất nhiều tiền. , giàu có. Không trách họ được, mỗi người đều tự nhìn nhận điều gì là tốt nhất cho mình. Tôi tôn trọng quyết định của họ.

Cảm ơn NSƯT Trần Lực về những chia sẻ!

Leave a Comment