NSƯT Minh Trang lần đầu tiên về lật xe cùng Xuân Quỳnh trước Lưu Quang Vũ

Rate this post

NSƯT Minh Trang là người được tham gia nhiều vở kịch của nhà viết kịch Lưu Quang Vũ khi còn trẻ. Chấm lại mình có mối quan hệ gần bằng nhà thơ Xuân Quỳnh điểm đó khi nữ nhà thơ thường xuyên đi cùng chồng chất. Nhà thơ Xuân Quỳnh rất gần và thường tâm sự với NSƯT Minh Trang về chồng mình – nhà viết kịch Lưu Quang Vũ.

NSƯT Minh Trang lần đầu vượt ngục Xuân Quỳnh trước khi Lưu Quang Vũ- Xuân Quỳnh tử nạn - Ảnh 1.

NSƯT Minh Trang thời trẻ. Ảnh: NVCC

NSƯT Minh Trang đã chia sẻ với Dân Việt câu chuyện kinh hoàng đã xảy ra vào năm 1988, vài tháng trước khi vợ chồng nhà viết kịch Lưu Quang Vũ và nhà thơ Xuân Quỳnh qua đời vì tai nạn giao thông. Nữ nghệ sĩ cho biết, câu chuyện này của chị em đến tận bây giờ, mỗi lần chị nghĩ lại đều cảm thấy sợ hãi và ít khi nhắc đến. Vào thời điểm này, nhân kỷ niệm 80 năm sinh nhật nhà thơ Xuân Quỳnh sắp xếp, NSƯT Minh Trang cho rằng, đây là dịp thích hợp để chị kể lại câu chuyện nhằm tưởng nhớ nữ thi sĩ Xuân Quỳnh.

“Trong lần đi dự liên hoan phim tháng 3/1988, tôi và nhà thơ Xuân Quỳnh gặp nhau. Từ lúc gặp nhau, hai chị em tôi luôn ngồi cạnh nhau, cả lúc vào rạp xem phim hay lúc nghỉ ngơi. Câu chuyện của mọi người. Chúng tôi cứ miên man. đoàn anh vẫn chưa nhận được tiền tác giả.

Cũng phải đến ngày chia tay, tức là tôi phải về miền Nam. The but as an an ninh mệnh. Gần tối hai chị em vẫn ngồi nói chuyện với nhau tíu tít, rồi tối đến cùng ngủ với nhau. Tuy nhiên, hai chị em cứ sáng 3-4 tiếng cũng không ngủ được. Chị Quỳnh mới bảo tôi: “Em ơi! Hay là em xin trưởng đoàn miền Nam cho chị đi nhờ xe vào Nam để chị đi gói tiền diễn cho anh Vũ luôn. Nghe vậy, tôi mừng lắm! Tôi nói, to em say with note Thành (đạo diễn Huy Thành – PV) cho chị đi theo.

NSƯT Minh Trang lần đầu vượt ngục Xuân Quỳnh trước khi Lưu Quang Vũ- Xuân Quỳnh tử nạn - Ảnh 2.

Vợ chồng cố nhà thơ Lưu Quang Vũ – Xuân Quỳnh. Ảnh: TL

Sau đó, trưởng đoàn cho phép chị đi theo. Thế là hai chị em đóng lại cùng nhau trên chuyến xe đi vào miền Nam. Trên xe, hai chị em lại ngồi cùng nhau tâm sự. Tôi với chị Xuân Quỳnh là hai người duy nhất như không ngủ. Trong khi đó trên xe im phăng phắc vì mọi người đều đã ngủ hết. Tôi nhớ như trong chuyến xe hôm đó. Hai chị em cứ ngồi thủ thỉ hết chuyện kia, tôi nhớ nhất những chuyện chị Quỳnh nói về anh Vũ. Khi đó, chị Quỳnh gọi anh Vũ là “cậu Vũ”. Em dùng từ “cậu”, nghe rất là yêu.

Chị bảo: “Em đi với chị đi tiền công đóng gói trả cho anh Vũ. Vì bao nhiêu tập đoàn đóng góp mà có những tập đoàn không trả tiền bút”. Chị nói về anh Vũ với một lời nói vui vẻ. Những câu chuyện đó có thể là tình yêu của một người vợ, một người yêu, một tình cảm được xây dựng nên từ tình yêu tràn ngập không ngừng.

Sau nhiều năm, tôi không thể nào quên câu chuyện của mình trong chuyến đi hôm đó. Đó là biến cố kinh hoàng trong cuộc đời tôi mà qua bao nhiêu thời gian khi nghĩ lại, cảm giác của tôi vẫn thực sự kinh khủng và sợ hãi. Khi chúng tôi đi qua đèo Cù Mông thì gặp tai nạn. Đúng lúc tôi và chị Quỳnh vừa chợp mắt một chút thì chuyện kinh hoàng đó đã xảy ra, rất nhanh, trong một tích tắc. Cả tôi với chị Quỳnh nghĩ phen này hai chị sẽ khó giữ mạng sống nổi.

Trong giây phút chúng tôi đi dạo thì nghe tiếng hét lớn “Xe mất thắng rồi!” và người lái xe đang lái trong tư thế đứng. Trọng hệ thống sinh tử đó, anh phụ xe trẻ em làm bằng gỗ rất xuống để chặn bánh xe lại. Đèo Cù Mông là đèo rất xấu và hay xảy ra tai nạn. Sau này, nghe dân ở đấy nhắc lại chuyến xe hôm đó mà chúng tôi gặp may là lớn. Bởi lẽ, cả nhà mất thắng như vậy, thì mùa xuân mới là tài khoản và tất cả mọi người đều chết hết.

Khi xế hộp lên, tôi và chị Quỳnh cùng đứng lên. Hồi đó xe không có dây đeo toàn bộ, hai chị em nắm lấy thanh bên là cái chỗ để quản lý. Cái xe cứ lao như tên lửa. Dốc ở đằng trước thu lại, nó chỉ là một cái yêu cầu. Hai bên vực. The small Nile top like to the world is being a big load of a lot. Khi đó, tôi và chị Quỳnh đều la hét không biết như thế nào, chỉ biết một tháng sau cổ trang tôi vẫn khạc ra máu.

Thế nhưng rất may khi sự sống chỉ trong gang tấc như thế, anh tài nhanh chóng xử lý theo bản quyền. Anh đánh xe sang bên trái một chút để không đụng vào chiếc xe tải kia mà làm cho xe chúng tôi nâng cao ở mức độ gần 50%. Khi xe nâng lên rồi thì lúc đó tôi nghĩ tôi sẽ chết vì ghế của tôi và chị Quỳnh đối mặt với cửa xe và ngoài cửa là khu vực. Nhưng trong một quy tắc, tôi thấy một cánh tay đưa ra cùng một người cùng một tiếng nói nhẹ nhàng: “Bình tĩnh, rất nhắm mắt lại!”.

NSƯT Minh Trang lần đầu vượt ngục Xuân Quỳnh trước khi Lưu Quang Vũ- Xuân Quỳnh tử nạn - Ảnh 4.

Vụ tai nạn vượt đèo Cù Mông năm 1988 có nhà thơ Xuân Quỳnh, NSƯT Minh Trang. Ảnh: NVCC

Đó là tiếng của chị Xuân Quỳnh và tôi thì nhắm mắt lại. Chính câu nói đó đã cứu mạng tôi. Và cũng nhờ anh tài xế đánh lái kịp thời. Vì vậy mà xe không được lăn xuống vực. Trong đoàn lúc đó có đạo diễn Huy Thành là trưởng đoàn cũng rất nhanh. Bây giờ, mọi người cũng không hiểu lúc anh ấy chui ra bằng cách nào mà anh ấy đi từ bên dưới xuống. Ông nhìn lên và hét lên: “Tất cả mọi người trong xe phải hết sức bình tĩnh, không thể tạo lực đẩy, xe mất thăng bằng sẽ rớt”.

Lúc này, những người đang ngủ trên xe mới tỉnh dậy. Họ không chuyện gì xảy ra, họ sợ hãi và sợ hãi. Rất có thể khi đó có một chuyến xe 12 chỗ đi sau. Họ đi lên phụ trợ cùng tất cả dân địa phương. Mọi người phải đập cửa kính để lôi cuốn từng người. Lúc tôi lôi cuốn khỏi xe là một cảm giác loạn đến cùng, tận cùng tận bây giờ tôi vẫn không thể quên được.

Khi thoát nạn, chị Quỳnh nói với tôi rằng: “Chị không chết nữa đâu. Trước đây, khi chị đi xem một người biết coi tử vi rất giỏi. Anh ấy bảo, năm nay vợ chồng Vũ – Quỳnh đừng đi đâu bằng. xe bởi vì rất nguy hiểm đến mạng tính toán. Thế mà các cú đánh tai nạn kinh hoàng mình thoát được, tức là chị sẽ không chết “.

Lúc ấy, những người trong xe đều ồ lên. Thế thì mạng của Quỳnh được tất cả các mạng của người khác ở trong xe tìm lại. Tất cả lúc đó quyết định coi nhau là anh em và cùng được sinh lại trong một ngày.

Tìm kiếm tháng sau, tôi quay lại Sài Gòn. Tôi đi diễn bình thường, còn chị Quỳnh vẫn tiếp tục vào Nam để giải quyết những công việc cho anh Vũ xong rồi về Hà Nội. Cuộc sống trở lại bình thường sau cú tai nạn kinh hoàng. Nhưng một vài lần, khi tôi diễn, anh đạo diễn rất thân với chị Quỳnh, anh Vũ chạy vào gặp tôi và nói là: “Trang ơi, Quỳnh – Vũ mất rồi”. Lúc ấy, tôi còn nói: “Anh đùa em à, em mới đi với chị Quỳnh mà!”. Nhưng anh nói: “Thật đấy, Quỳnh – Vũ vừa mất rồi!”. Tôi sững sờ, tôi thực sự sợ hãi, vậy là chị Quỳnh và anh Vũ không thoát khỏi số mệnh đó. Từ khi nghe tin, tôi ra sân khấu nhưng không thể nói được, đạo diễn toàn bộ phải nhắc lời. Sau đó, tôi cũng không tổ chức đám tang chị vì tôi không thể chịu nổi khi nghĩ về định mệnh của Lưu Quang Vũ – Xuân Quỳnh. Tôi còn nhớ trong một vở kịch của anh Vũ còn câu: “Người tốt hay chết sớm”.

Nhân dịp sinh nhật thứ 80 năm nay, gia đình thi sĩ Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ kết hợp với Báo Nông thôn Ngày nay / Dân Việt cùng ê-kíp “Se sẽ chứ” sẽ tổ chức đêm thơ – nhạc – kịch mang tên “Hoa cúc xanh” diễn vào lúc 20h ngày 5 và 6/10 tại Nhà hát Lớn Hà Nội. Tên gọi “Hoa cúc xanh” được lấy ý tưởng từ bài thơ giống tên “Hoa cúc xanh” của thi sĩ Xuân Quỳnh và kịch bản nổi tiếng “Hoa cúc xanh trên đầm lầy” của nhà viết kịch Lưu Quang Vũ.

Gia đình Xuân Quỳnh – Lưu Quang Vũ cũng phối hợp với Công ty Sách Nhã Nam và Nhà xuất bản Kim Đồng cho ra mắt 3 cuốn sách: “Xuân Quỳnh – nhật ký chiến trường và những bức thư chưa từng công bố”, “Hoa cúc xanh thương nhớ “và tập thơ” Không bao giờ là cuối cùng “(bản tái hiện).

Leave a Comment