Chi tiết về văn học và nghệ thuật

Rate this post

Mùi hương ban đêm ngọt ngào, nồng nàn, quyến rũ, trinh nguyên và mát lạnh bất chợt len ​​lỏi từ khung cửa sổ ban công và lan tỏa khắp căn phòng. Bỗng tôi ngạc nhiên, cây ngọc lan ngoài ngõ đầu hè đã nở hoa, thơm ngát từ khi nào. Hè năm nay, vẫn lặng lẽ tỏa hương bên cành ngọc lan đầu ngõ, nhưng là cây ngọc lan mới trồng, xếp vài chiếc ghế nhựa, kê vội tấm ván làm bàn trà, nơi để. nói về cuộc sống của các cụ già. Trong con ngõ, nơi mẹ dừng chân sau mỗi ngày làm đồng mướt mồ hôi, cầm bát chè xanh đắng xen lẫn vị ngọt, ướp hương ngọc lan thơm lừng là mới thấy hết hương vị quê hương. mỗi bát chè xanh.

Ngày mới vừa lên, sương sớm còn long lanh trên tán lá, trên thảm cỏ ven đường, ánh nắng đầu hè như một dải màu xuyên thấu từng ngóc ngách, chiếu vào cỏ cây hoa lá tạo vật. như tươi mới, tràn đầy sức sống. Hương ngọc lan thoảng qua tiếng ve kêu đầu hè len vào phòng làm việc trên gác xép, gợi nhớ cho tôi con đường đi làm ngày nào đầy hương thơm hay những tán ngọc lan xanh um tùm khắp sân Thư viện tỉnh. Đôi khi trên một hành trình đã định trước, chúng ta sẽ bất chợt dừng lại để chiêm ngưỡng cảnh đẹp hay đơn giản chỉ vì bắt gặp một mùi hương. Chợt nhớ những ngày hè đã xa, hương ngọc lan khắp giếng làng.
Chẳng biết tự bao giờ, những mầm xanh như búp măng non cứ thế lớn dần lên sau những chiếc lá to, mảnh, gân guốc. Trên những cành đầy nụ hoa, được đất, nước và không khí nuôi dưỡng, chúng như một đàn con thơ được nuôi dưỡng tốt, tung tăng tấm áo xanh, tách vỏ cây để lộ ra những nụ hoa màu trắng ngà. tay cô gái. Nó mở cánh, dang rộng đôi cánh rồi nở ra để tỏa hương thơm. Hết lớp này đến lớp khác, quấn như búp sen, rộng dần rồi mới lan đến quấn nhụy và đài hoa. Những cánh hoa trắng ngần, tinh khôi như ngọc, lấp ló trong từng chiếc lá non xanh mướt như xua tan đi cái oi ả của tiết trời mùa hè. Khi đó, lớp cánh hoa ấy cũng dần rụng đi, để lộ nhụy trắng ngà, từng sợi mảnh mai rung rinh ngả sang màu vàng, e ấp trên đài hoa như ngọc xanh như cốm đội vương miện trên đầu xếp thành bó đuốc. xanh da trời. Đã bao lần tôi nhặt những cánh hoa rơi, hái những bông hoa đã nở trên cành, hay những cánh hoa đung đưa trong gió xuống giếng, lòng bâng khuâng tự hỏi không biết những lớp cánh và nhụy đó có phải là tiên nữ hay không? Ngọc trai trắng ngà đang che chở cho nàng công chúa xinh đẹp bên đài hoa, lội nước tắm giếng đầu làng. Hương hoa ngọc lan tỏa từ nắng vàng rực rỡ, từ gió quê xa xôi, từ cánh hoa trắng nhụy vàng, từ cái vuốt ve ngày xưa và từ nỗi nhớ tuổi thơ tôi.

Trong ký ức tuổi thơ, góc giếng làng, là nơi nhiều đôi trai gái trong vùng ngần ngại, ngại ngùng gặp nhau để trao nhau ánh mắt, cái nắm tay. Phải chăng hương vị ngọt ngào của giếng nước quê hương, hương thơm ngào ngạt và ấm áp của ngọc lan mùa hạ như khuấy động, như thúc giục lời ca, lời thổ lộ để bắt đầu một câu chuyện tình yêu đẹp lãng mạn như cổ tích? tựa truyện tình Từ Thức – Giáng Hương? Hàng rào dâm bụt trước nhà nở những cánh hồng xum xuê, những cành lựu cũng thắp lên ngọn lửa đỏ rực mà nở hoa. Ngày hè chợt dịu dàng, cũng rực rỡ và thanh tao lạ thường.
Cơn mưa rào thường ngày dừng lại thăm viếng bỗng lười biếng trôi đi, nước nguồn cũng cạn dần, giếng ngọc cũng cạn kiệt chỉ còn lại một lớp đất đá đỏ son dưới đáy giếng, chẳng mấy ai còn cưu mang. gánh nặng. Những chiếc thùng xếp thành hàng dài chờ nhau múc nước giếng làng về dùng, lớp rêu xanh mượt cũng đã khô vàng bong tróc hai bên thành giếng. Giếng khoan, nước máy về làng, trai gái tấp nập ra vào khu công nghiệp ngày đêm. Giếng khô cạn, UBND họp bàn việc quy hoạch khu giếng thành sân bóng trẻ em, cây ngọc lan tây không đợi bị đốn hạ, bộ rễ to xù xì bật gốc sau trận mưa bão. của mùa tháng bảy, mạng nhện chằng chịt. Bộ rễ như những cuộn dây đồng, kết thúc chuỗi ngày lao động miệt mài không ngừng nghỉ để nuôi dưỡng cây cối xanh tươi, đơm hoa kết trái.
Mỗi khi đi về nơi ấy, góc sân vẫn bâng khuâng, mang về hương xưa rất nồng nàn ngày đêm nhưng cũng rất xa …

Leave a Comment