Chi tiết về văn học và nghệ thuật

Rate this post

Đã có một thời là cô gái đầy nắng, mộng mơ lắm nhớ không anh? Tôi và anh làm việc ở các phòng ban khác nhau tại cùng một văn phòng, chúng tôi chia sẻ một căn phòng nhỏ cấp bốn ở phía sau của tòa nhà văn phòng. Thời con gái thật ngắn ngủi, êm đềm, không mơ giàu sang, chỉ mơ một gia đình nhỏ, vợ chồng yêu thương, tôn trọng nhau, cùng nhau vun vén hạnh phúc.

Trong trí nhớ của em, em thật đẹp, thật đẹp, thật dịu dàng với khuôn trăng tròn vành vạnh ngày rằm. Nhà bạn ở phía tây tỉnh, cách khoảng hai chục cây. Khi về quê vào cuối tuần, bạn thường mang theo một số sản phẩm cây nhà lá vườn. Bố mẹ bạn là công nhân, đồng lương eo hẹp nên vẫn duy trì thói quen lao động, trồng rau, chăn nuôi lợn gà. Gia đình tôi cũng vậy, bố mẹ tôi đều là công chức nhà nước, đông con nên đã quen với cuộc sống tằn tiện, tằn tiện.
Ngoài giờ làm việc, bạn nhận đan, móc … công việc tỉ mỉ tưởng chừng như vô tận. Còn tôi, tôi đang mơ màng với những trang văn đầy cảm xúc, những vần thơ lãng mạn… Có những buổi chiều muộn không thấy anh nấu cơm, đêm khuya không về, anh bảo bạn ra hiệu vàng mua một, hai tháng một lần. tiết kiệm từ tiền lương, tiền công đan lát… bạn mua vàng. Tôi khá bất ngờ, từ ngày đi làm đến giờ tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tích lũy, tích lũy bằng vàng lại càng ít…
Chuyện xưa ấy, hôm nay tôi chợt nhớ ra vì gặp lại em trong một buổi họp văn phòng cũ. Bạn vẫn làm việc ở đó, và tôi đã chuyển đi hơn hai mươi năm trước. Thời gian là thứ luôn khiến lòng người xao xuyến… Bạn vẫn giữ được nét kiêu sa ngày xưa xinh đẹp dịu dàng, hôm nay phảng phất nét u buồn. Chỉ vài câu nói của anh, em biết bao nhiêu năm anh sống một mình, một mình nuôi con, dồn mọi lo toan, vất vả lên đôi vai mảnh mai này, cho đến hôm nay, khi con trai anh đã học xong đại học. nhưng cảm thấy gánh nặng và nỗi buồn vẫn chưa nguôi ngoai. Chỉ những người phụ nữ cùng cảnh ngộ mới hiểu được nỗi đau …
Có gì xa vời, một cô gái vàng xinh đẹp? Có những buổi chiều rủ đến nhà người thân chơi, con đường giữa cánh đồng lúa xanh mượt trong khi cô thôn nữ dần hiện ra trong ánh hoàng hôn tím sẫm. Tiếng ếch nhái, tiếng côn trùng xào xạc bắt đầu nổi lên khi bóng tối mờ dần. Cảm giác ấm áp và bình yên. Rồi con đường về quê hương mùa xuân, hương chanh, hương bưởi phảng phất trong làn mưa bụi, nhẹ như mây và nhẹ như mây …
Mùa hè rực rỡ say đắm bên đầm sen thơm ngát. Những buổi sớm mai khi mặt trời vừa ló dạng, những tia nắng đầu tiên trong suốt, vàng như làn sương, dịu dàng … Em gọi đó là mặt trời thiếu nữ, lung linh, dịu dàng và ấm áp … Em và anh lầm lũi len lỏi giữa hoa sen và hoa sen. . Hôm đó không có dịch vụ ngắm sen để chụp ảnh, nhưng cô chủ đầm quen thuộc vẫn hết lòng chiều chuộng hai người, mặc cho chúng tôi thoải mái ngắm sen… Nắng đẹp, trong veo của cô thiếu nữ, nhưng ngắn gọn, thay đổi trong chốc lát. ngày bừng sáng, rực cháy để ta nhớ mãi. Chia tay rồi lại thốt lên một lời hứa: Ngày mai …
Lời hứa ấy ngày mai còn mãi là ngày mai, gặp lại em hôm nay anh đã nửa vời, nuối tiếc khôn nguôi. Đời người cũng giống như dòng chảy của thời gian, chỉ trôi đi một đi không trở lại. Đừng hối tiếc, chúng ta đã có một khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau, một cô gái đầy nắng và mộng mơ đầy cảm xúc …

Leave a Comment