Đại Bình thẳng tiến – Báo Phụ nữ

Rate this post

Vườn cây ăn trái ở Đại Bình rộng khoảng 1000m2 ở trên

Những con đường nông sơn

Nhóm chúng tôi vượt từ vùng đồng bằng lên vùng núi ngoằn ngoèo. Nhóm hơn 10 người, trên những chiếc xe số, băng qua những con đường xanh mướt màu lúa để đến Thánh địa Mỹ Sơn, tôi nhìn biển chỉ dẫn thì còn 16km nữa là đến Nông Sơn.

Càng lên cao con đường càng quanh co, bạc hà, liễu rủ, thông bao trái. Con đường ở giữa hẹp, bên phải là dòng sông dài thơ mộng dường như xoa dịu bao mệt nhọc của con người.

Bãi cát trắng trải dài bên dòng sông Thu Bồn. Tôi nghe Hiếu nói: “Lần trước chúng tôi đi dã ngoại, cắm trại dưới đó, thú vị lắm”. Dường như đây là nơi thích hợp để những tâm hồn phóng khoáng, thích phiêu lưu tìm về.

Ấn tượng nhất đối với tôi là dòng sông Đại Bình trải dài khắp vùng. Dòng sông hiền hòa, thơ mộng ôm lấy cả làng quê. Có lẽ nhờ dòng nước sông đầy phù sa tưới tiêu, đất đai màu mỡ nên có thể làm nên những khu vườn với hàng nghìn cây ăn trái các loại: bưởi, trụi, sầu riêng, bơ, cam, quýt, xoài …

Khắp làng cây trái

Đại Bình đón chúng tôi bằng cơn mưa rào mát rượi. Cây cối tươi tốt sau cơn mưa chớp nhoáng. Biển số 43 và 92 ngập đường vào làng.

Du khách đổ về làng đông đúc

Chúng tôi nghỉ tại vườn ông Bảy. Tại đây, mọi người có thể đặt phòng nghỉ ngơi hoặc cắm trại ngay tại vườn. Du khách cũng có thể đặt ăn tại vườn với các món ăn dân dã như gà, vịt, lợn.

Buổi tối, chúng tôi đi bộ đến sân vận động và thưởng thức ẩm thực Đại Bình, mì gà Đại Bình, bánh xèo, bánh ít…

Món rau sen Đại Bình

Tôi dừng lại trước một ngôi nhà trong làng. Anh thanh niên đang tuốt từng cọng rau xanh mướt trước hiên nhà. Cả hàng rau trải dài như đồi chè trước cổng. Tôi hỏi cây gì lạ vậy? “Rau sen. Loại cây này nấu canh rất ngon. Nó có thể nấu với thịt bò hoặc tôm”, anh trả lời.

Khi đi đến đầu làng, thấy người ta bán loại rau này cũng tò mò mua về thưởng thức, làm quà biếu.

Canh rau mồng tơi nấu tôm để nguội

Quán bún Quỳnh ngon nổi tiếng ở làng

Theo chỉ dẫn của chủ nhà, chúng tôi đến quán phở Quỳnh. Mỗi người gọi mỗi vị: hiếm, nạm, bún… Quả thật là quán bún ngon nhất làng Đại Bình, vị ngọt tự nhiên của nước hầm xương lan tỏa, từng miếng thịt mặn mà như chính người dân vùng cao. .

Mua trái cây mang đi

Tại homestay, chủ nhà cho phép chúng tôi tự tay hái những trái nho, trái cam, mua về làm quà. Tôi chọn những quả vàng, to để cúng hoặc biếu bạn bè. Đi lang thang trong các khu vườn trên 1000m2tha hồ lựa chọn những loại cây ăn quả mình thích, cũng là một thú vui nho nhỏ trong thời gian ở bản.

Vườn bưởi xum xuê

Trước khi đến làng, tôi từng mong mình sẽ được “mục sở thị” những quả sầu riêng chín mọng và thưởng thức ngay. Nhưng bà chủ vườn hứa: “Nếu sáng mai sầu rụng hết thì thả bà đi, nếu không, ở đây chúng tôi không bán sầu đâu cho đến khi rụng xuống đất”.

Cuối cùng, điều ước đó của tôi đã không thành hiện thực.

Gà đèo Lê huyền thoại

Trở về, chúng tôi chọn một hướng đi khác – qua đèo Le để thưởng thức món gà tre trứ danh. Tuy có phần khó đi và ngoằn ngoèo hơn đường cũ nhưng bù lại, khung cảnh thiên nhiên hữu tình của đèo Le đã xua tan bao mệt mỏi.

Gà nướng đèo Le

Đoàn ghé thăm nhà hàng Kiều Nhung lần lượt mang lên các món ngon từ gà: gà hấp hành, gà nướng, cháo gà, gà lên mâm … Món gà tre ngon, thịt mềm, thơm được nấu từ thanh mát. nước ở trên Nguồn nên có mùi vị rất riêng.

Huỳnh Kim Hoa

Leave a Comment