Hoa súng, củ niễng ở miền Tây Nam Bộ

Rate this post

Thứ Bảy, ngày 14/06/2014 08:59 AM (GMT + 7)

Củ có lá và thân giống hoa súng, nhưng kích thước nhỏ hơn. Hiếm khi thấy hoa nở. Hoặc do hoa của nó quá nhỏ và nở vào chiều muộn nên ít người để ý.

Người dân đồng bằng sông Cửu Long thường mượn lời của một chàng trai tán gái để giải thích cho hoàn cảnh của mình:


“Hãy đi đói


Khi thấy bạn hết gạo, tôi đã cho bạn một cái nồi ”.


Hoa súng, củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 1


Cánh đồng hoa súng mọc


Củ co, cũng là loại cây mọc hoang dại dưới nước khắp ruộng đồng, kênh rạch, sông rạch như ô bàn cờ này. Hình dáng củ tròn, khi đem về rửa sạch, nấu chín thì thịt bùi bùi như khoai môn (dân gian gọi củ nhỏ dính củ lớn).


Trước đây, khi nhà nghèo, thiếu gạo, đói cơm, dân gian thường nấu cháo củ mài và hoa súng. Vào khoảng tháng 10, tháng 11, khi nước gần cạn, người dân lần theo những bụi cây cổ thụ, luồn sâu dưới gốc của nó để lấy những chùm củ to bằng ngón chân cái.


Hoa súng mọc khắp các cánh đồng miền Tây Nam Bộ, dân gian thường chia làm hai loại. Một loại có hoa to, lá đài màu xanh, cánh hoa màu trắng, nhụy vàng, được gọi là hoa súng. Loại hoa súng này có thân mập. Mọc trên gò đất, thân bông súng; trồng sâu trong đất, thân cây hoa súng dài, có nơi dài đến năm, sáu thước vì phải vượt qua cơn lũ.


Hoa súng và củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 2


Hoa súng và củ mọc ven sông


Loại thứ hai có cuống nhỏ, vỏ mỏng, cánh hoa màu xanh nõn chuối, đài hoa màu trắng, nhụy vàng nhưng mỏng hơn hoa súng của ta, được dân làng gọi là hoa súng ma. Hoa súng ma thường mọc và đẻ nhiều ở những vùng đồi núi.


Hoa súng, củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 3


Hoa súng trắng


Hoa súng thường nở trắng vào sáng sớm, người dân hỗ trợ xuồng đi hái hoa súng trước khi mặt trời mọc, đến chiều muộn mới về vì khi đó hoa súng dần tụ lại và hòa vào màu xanh bạt ngàn ở giữa. của lĩnh vực này. rộng, khó nhổ loại cây dại này.


Hoa súng hình nắm tay, có hạt nhỏ li ti như quả thanh long, không có mùi vị rõ ràng. Trong Vân đài loại ngữ, chương IX, mục 173, trang 433, Lê Quý Đôn gọi: Hoa Lang (dưa leo) nở trái hướng mặt trời; hoa khuyết (hoa súng) nở về phía mặt trời; nên tính chất của củ là tính lạnh, nhưng tính chất của noãn là (tính ấm, tính ôn).


Hoa súng và củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 4


Cây bông súng


Cuống hoa súng bạn tuốt sạch vỏ, cắt khúc bằng ngón tay, bóp qua nước muối. Các loại củ rửa sạch, luộc chín, gọt vỏ. Nhiều khi bắt được cá lóc, tôm, tép về làm sạch, luộc chín rồi lấy nước dùng đó. Cho các loại củ vào nấu trước, sau đó cho hoa súng vào nấu cho đến khi cháo thật mềm. Người dân dùng tinh bột sắn thay cho gạo để nấu cháo.


Thịt cá, tôm luộc chín, phi thơm với dầu, hành, tỏi, đợi cháo chín mềm, nhắc xuống cho thịt tôm cá vào, nêm gia vị vừa ăn. Cháo hoa súng, củ cần ăn nóng, nhâm nhi với rượu thì mặn mà khó tả hương vị quê.


Có khi người ta chỉ nấu cháo với nước, sau đó cho vào nồi để ăn qua ngày.


Đặc biệt, bông súng thường không thể thiếu trong đĩa rau để chấm lẩu mắm hoặc cá kho tộ.


“Muốn ăn hoa súng không?


Sau đó về Đồng Tháp ăn cho no.


Hoa súng, củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 5


Hoa súng nhúng nước mắm


Lẩu có từ khi nào ở vùng đất Cửu Long Giang? Tra từ An Nam-Latinh (1773) của Pierre Pigneaux de Béhaine, (Bá Đa Lộc), hay Đại Nam quốc âm tự truyện (1895) của Huỳnh-Tịnh Paulus Của, chúng tôi sẽ không tìm thấy mục từ cho lẩu.


Theo một số nghiên cứu ngôn ngữ học, lẩu là cách đọc của người Hoa trong tiếng Quảng Đông, dùng để chỉ hầm lửa. Âm Hán Việt là nhiều. Người Hoa gọi lẩu là lu với ý nghĩa chính là món ăn được nấu bằng bếp lửa. (Vương Hồng Sển, Sài Gòn Tạp Ghi, NXB Văn hóa Thông tin, Hà Nội – 1997).


Lẩu mắm ấn tượng bởi vị đậm đà và mùi thơm đặc trưng từ mắm. Chả cá thác lác hay cá linh, cá hồng, cá lưỡi trâu, cá rô, cho vào nồi nước sôi chần sơ cho hết thịt rồi dùng rổ vớt hết xương, nêm chút đường cho vừa ăn. Người dân miền Tây có bí quyết riêng giúp nước lẩu mắm không bị mặn quá (có người dùng nước dừa tươi để nấu), nước lẩu chuyển sang màu nâu đặc trưng của mắm, nước dùng sánh lại có vị cay. tỏi ớt, riềng bằm nhuyễn kết hợp với Sả vừa thơm vừa ngon mắt.


Mắm là hương vị chính của lẩu nhưng nguyên liệu để nấu với mắm không thể thiếu cà tím, thịt dê, thịt ba chỉ. Lẩu mắm truyền thống miền Tây thường có cá lóc, cá kèo, cá rô, cá chình, cá bông lau, tôm, mực …


Ăn lẩu mắm không thể thiếu rau. Mảnh đất phương Nam được thiên nhiên ưu ái ban tặng nhiều loại rau xanh mọc hoang ở ruộng vườn, đủ các vị ngọt, chua, đắng, chát như: mâm xôi, chuối hột, nhãn lồng, củ cải trời. , rau muống, rau ngổ, lá hẹ, đậu rồng, rau đắng, càng cua, bông điên điển, lá sung, centella asiatica, bông bí, rau ngổ, đặc biệt là bông súng.


Như đã nói ở trên, nước lẩu là trên nồi nước dùng nóng, hoặc vớt cù lao (ở giữa để cho than có màu đỏ), nước sôi, vớt rau sống cho vào tô, trên cùng là bún rồi đổ. nước lẩu trong, cá để riêng. Làm một đĩa nước mắm, rắc ớt cay,… cùng nhau nhâm nhi đôi rượu để thấm đượm tình làng, nghĩa xóm và không thể nào quên được cái tinh túy riêng của món lẩu mắm dân dã của vùng đất này.


Hoa súng nấu canh chua có vị chua chua của bầu, chua chua khó tả và khó quên.


Hoa súng và củ niễng ở miền Tây Nam Bộ - 6


Canh chua bông súng


Hoa đồng nội không chỉ là một nguyên liệu được dân gian sử dụng trong ẩm thực mà người bình dân còn trồng hoa súng ở ao vườn hay trước bến sông để làm đẹp. Các nhà sáng tác cũng không bỏ qua nguồn cảm hứng từ loài hoa này. Bài hát “Hoa súng trắng” của Ngô Hồng Khanh ra đời cách đây gần 40 năm, vậy mà nhiều người vẫn ngân nga mỗi khi ngồi nhâm nhi vài ly cùng bạn bè:


Hơ… ơ…


Em đến quê anh giữa mùa hoa súng trắng.


Băng qua cánh đồng, mang theo mưa nắng


Mặc dù trực thăng đang theo dõi tàu địch để ngăn chặn chúng


Những con đường quê ấy …


Hơ… ơ…


Nhưng đường quê ta đi đâu cũng có.


Leave a Comment