Mùa thu và ngày thứ hai mươi ba…

Rate this post

Mùa thu và ngày thứ hai mươi ba
Chúng tôi đi theo tiếng nói của núi để trở nên nguy hiểm.
Cổ vũ bầu trời
Dân quân miền Nam tiến ra mặt trận… ”

Bài hát Nam bộ kháng chiến

Mỗi lần về quê thăm chợ Trà Ôn (Vĩnh Long), tôi luôn lắng nghe thương hiệu Đài truyền thanh huyện với bài hát hào hùng gợi nhớ về thời kháng chiến chống Pháp của nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn. Dư âm ấy còn mãi trong lòng tôi, trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ và đồng bào cả nước.

Nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn trong áp phích tuyên truyền tại trụ sở Hội Cựu chiến binh Sài Gòn
Nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn trong áp phích tuyên truyền tại trụ sở Hội Cựu chiến binh Sài Gòn

Những giai điệu hào hùng của bài hát ấy đã động viên tinh thần to lớn đối với cán bộ, chiến sĩ và nhân dân miền Nam trong những ngày đấu tranh gian khổ. Tiếng hát được vang lên mọi lúc, mọi nơi, từ thành phố đến nông thôn, từ trường học đến công sở… với niềm tin chiến thắng mãnh liệt.

Tiếng kêu của núi nguy hiểm

Nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn sinh năm 1921. Cha mẹ ông là chủ một xưởng rượu nổi tiếng nhất miền Tây Nam Bộ. Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã bộc lộ tính khí khác thường. Lên cấp 3, anh chuyển về học tại Trường Cao đẳng Cần Thơ (nay là Trường THPT Châu Văn Liêm, Q.Ninh Kiều, TP.Cần Thơ). Gia đình giàu có nhưng anh không chịu nhận xe hàng ngày mà xin ở trọ để tự lập.

Anh ở chung phòng với nhạc sĩ Lưu Hữu Phước và thường tham gia phong trào Thiếu niên Tiền phong nên có cơ hội giao lưu với các đàn anh như Lưu Hữu Phước, Nguyễn Mỹ Ca, Trần Bửu Kiếm, Ưng Ngọc Ký… Anh. đã yêu nghệ thuật và học viết nhạc từ đó. Nhạc sĩ Lưu Hữu Phước từng viết trong hồi ký: “Sơn được bạn bè quý mến vì tính tình hòa đồng, hiền lành, chân chất. Sơn sớm có lòng tự hào dân tộc, luôn mong muốn quê hương thoát khỏi ách đô hộ. Tạ Thanh Sơn đã cho ra đời ca khúc Nam Bộ kháng chiến nổi tiếng và xuất hiện trước những bài hát quen thuộc của tôi như Gấp bút nghiêng, Lên đường, Tiếng gọi tuổi trẻ, Bạch Đằng giang. Thật đáng khâm phục… ”.

Sinh thời, nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn cho biết, ông hoàn thành ca khúc này vào ngày 25-9-1945, tại xã Mỹ Xương (TP.Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp bây giờ), tức là 2 ngày sau khi miền Nam bắt đầu xâm lược. đầu cuộc kháng chiến. Tác phẩm như một biên niên sử âm nhạc ở tiết tấu nhỏ, nhịp hành khúc rộn ràng. Từng ca từ bài hát đã tiếp thêm nhiệt huyết, lòng quyết tâm cho hàng triệu đồng bào miền Nam. Bài hát được đăng lần đầu trên Báo Độc Lập, sau đó được truyền miệng và được nhiều người biết đến qua làn sóng phát thanh.

Bài ca Nam bộ kháng chiến
Bài ca Nam bộ kháng chiến

Tinh thần phản kháng

Năm 1947, trong một lần đi công tác, ông bị địch bắt. Khi biết ông là tác giả của một bài hát rất nổi tiếng, họ đã giam ông vào Phòng Lớn Sài Gòn và tra tấn dã man, nhưng không trích xuất bất cứ điều gì từ ông. Tại đây, anh tình cờ gặp một quan Tây là bạn học ở Cần Thơ. Người này hỏi: “Tại sao con học giỏi, con nhà giàu không đi làm thuê cho Pháp mà lại theo Việt Minh đánh nhau?”. Tạ Thanh Sơn quả quyết trả lời: “Các ngươi nghe kỹ các bài hát của ta sẽ hiểu. Hắn có Tổ quốc, Ta có Tổ quốc của ta. Ta có nên theo ngươi chống lại Tổ quốc, đồng bào của ta? Ngươi nói ta là giặc, hay là bạn là kẻ thù của chúng tôi? “

Sau đó, ông bị giặc đày sang Pháp. Tại đây ông liên hệ với các lực lượng tiến bộ của Pháp để hoạt động. Năm 1949, được trả tự do về Việt Nam, ông dạy học tại Trường Huỳnh Khương Ninh (Sài Gòn), đồng thời hoạt động trong phong trào yêu nước của quần chúng nhân dân thành phố.

NSND Quốc Hương khi còn là Đại đội trưởng Vệ quốc quân hoạt động tại các Khu 7, 8, 9; Trong những dịp tuyên truyền kháng chiến, anh luôn hát Nam bộ kháng chiến và nhiều ca khúc cách mạng khác. Bài đăng này cùng với bài Tiểu đoàn 307 của nhạc sĩ Nguyễn Hữu Trí rất được người dân miền Tây Nam Bộ yêu thích.

Nghệ sĩ Quốc Hương từng cho biết khi hát hai ca khúc này, anh luôn hát phần đầu một mình, sau đó bà con mới hát theo. Mặc dù nó không thường xuyên, nhưng nó làm cho anh ta rất thích thú, bởi vì nó là một hiếm khi xảy ra. Mọi người đã cùng người nghệ sĩ hát lên những bài hát từ trái tim của họ. Biết Tạ Thanh Sơn hát hay, Quốc Hương nhiều lần đề nghị tác giả hát song ca cùng mình Nam bộ kháng chiến. Trong những dịp như vậy, tác giả hát đệm để ca sĩ có thể hát đệm chính – các giai điệu. Rất tiếc, trong rất nhiều bản thu âm của ca khúc này, không có đoạn ghi âm hai giọng nam này song ca.

Sự khiêm tốn đáng quý

Sau ngày đất nước thống nhất, Tạ Thanh Sơn về Cần Thơ và công tác tại Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam phường Cái Khế, quận Ninh Kiều. Năm 1980, ông nghỉ hưu tại Vĩnh Long và mất năm 1986 tại quê hương Trà Ôn. Từ thời thơ ấu, tôi đã có rất nhiều ấn tượng về anh ấy, đặc biệt khi biết rằng anh ấy là tác giả của một bài hát mà tôi đã từng thuộc nằm lòng…

Tập thể lãnh đạo công đoàn giáo dục nội thành sau Hiệp định Giơnevơ, ông Tạ Thanh Sơn đứng ngoài cùng bên trái.
Tập thể lãnh đạo công đoàn giáo dục nội thành sau Hiệp định Giơnevơ, ông Tạ Thanh Sơn đứng ngoài cùng bên trái.

Thực ra, bố và ông nội là anh em cùng tuổi nên rất dễ hòa đồng và chia sẻ. Bà con gọi là chú Sáu (trong gia đình là ông thứ 6 nên gọi là Sáu Sơn). Những năm 1980, sau khi nghỉ hưu ở Trà Ôn, ông thường ra vườn của cha tôi, có khi vài ngày, có khi cả tuần để đi chợ. Anh ấy tính tình điềm đạm, không nói nhiều, nhưng với bố tôi, hai chúng tôi nói chuyện gì đó trông rất vui vẻ và rất hợp khẩu vị.

Anh luôn như vậy, rất gần gũi, hòa đồng với mọi người và rất yêu thương các con của chúng tôi. Tôi cũng thường mong anh về chơi, vì lúc nào cũng có bánh kẹo – thứ quà xa xỉ đối với học sinh quê ta thời bao cấp.

Ấn tượng nhất của tôi là anh lúc nào cũng gọn gàng, áo sơ mi bỏ trong quần (thời bao cấp ăn mặc thế này mới lạ), anh đẹp trai, lịch lãm kể cả khi cùng bố tôi chặt cây, đào ao, thả rông. thả cá, làm cỏ vườn…

Có lần tôi thành thật hỏi:
– Chà, sao chú Sáu lúc nào cũng “Tây” thế?
Anh ấy cười từ tốn, vỗ nhẹ vào đầu tôi và nói:
– Thằng này mê thật, chả có gì “Tây” cả, vì quen và gọn gàng quá …

Tôi đánh bạo hỏi anh ấy tại sao anh ấy lại viết bài báo đó Nam bộ kháng chiến. Ông nói: “Khi đất nước lâm nguy, không ai có thể thờ ơ. Sự đóng góp cho đất nước dưới mọi hình thức đều được đánh giá cao. Khi đó, ai cũng náo nức, hừng hực khí thế, hừng hực khí thế. Lòng nhiệt huyết và quyết tâm đánh giặc của anh đã thôi thúc anh, anh chỉ viết trong một buổi chiều rồi đưa cho anh em xem có điều chỉnh gì không ”.

Nhiều người hâm mộ tiếc nuối khi sau ca khúc bất hủ này, nhạc sĩ Tạ Thanh Sơn bất ngờ dừng sáng tác vì nhiều lý do vẫn chưa được giải thích cặn kẽ. Từ đây, anh được người hâm mộ và giới sáng tác nhắc đến ở một góc độ khác, đó là một nhạc sĩ tài hoa nhưng chỉ sáng tác duy nhất một ca khúc để đời. Có lần, tôi cũng hỏi anh về điều này, nhưng anh không trả lời, chỉ thẫn thờ nhìn những đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời xanh thẫm …

Nhìn vẻ ngoài thư sinh, bình yên của anh, không nhiều người biết rằng cuộc sống thường ngày của anh đầy thăng trầm và nhiều biến cố. Tiếp xúc nhiều với anh, tôi nhận ra anh là hình mẫu mà lũ trẻ chúng tôi luôn yêu quý và trân trọng.

Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi nghe thấy một giai điệu quen thuộc trên loa phóng thanh ở chợ Trà Ôn: Mùa thu và ngày thứ hai mươi ba…, Tôi vô cùng nhớ ông, người chú nhạc sĩ tài hoa, người đã dệt nên những kỷ niệm đẹp đẽ vào tuổi thơ tôi, cùng với tình yêu Tổ quốc thiết tha.

Hoàng Liên Phương

Leave a Comment