tin tức – Báo Bắc Ninh

Rate this post

Cuộc đời của một nhà báo luôn gắn liền với những chuyến du lịch. Tôi đã đi và viết từ điểm cực Bắc – địa đầu Tổ quốc đến tận mũi Cà Mau, nhưng dường như vẫn chưa đủ. Rất có thể tôi sẽ có một chuyến đi đến quần đảo Trường Sa, làm việc ở biển đảo, tận mắt chứng kiến ​​sự hùng vĩ, trù phú của biển, đảo quê hương. Chuyến đi để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc.

Trường Sa luôn là mảnh đất mơ ước được đến thăm một lần trong đời của nhiều người. Bởi đây là biểu tượng của sự đoàn kết, của lòng tự hào dân tộc, của tình yêu quê hương đất nước. Khi nhận quyết định ra Trường Sa công tác, tôi rất bất ngờ, không tin rằng ước mơ bấy lâu nay của mình đã thành hiện thực. Niềm vui trào dâng khi chúng tôi có mặt tại Vịnh Cam Ranh, một trong hai điểm có thể xuất phát đến với vùng đảo xa của Tổ quốc. Lần đầu tiên tôi được tận mắt chứng kiến ​​những con tàu lớn, hiện đại sức chở 400-500 người chở đầy hàng Tết. Vĩnh biệt những người thân yêu mà gương mặt ai cũng rạng ngời. Không có tiếng khóc, chỉ có cái vẫy tay hẹn gặp lại. Tôi thấy lòng mình rộn ràng … Trời Khánh Hòa trong xanh. Biển lặng. Những người lính hải quân có nước da ngăm đen, đẹp và khỏe khoắn trong bộ quân phục màu trắng. Tôi sẽ đồng hành cùng họ đến hơn mười điểm đảo nằm ở phía nam tỉnh Khánh Hòa trong hành trình 23 ngày đi biển.

Chào cờ trên đảo Trường Sa Lớn.

Sau tiếng còi chào tạm biệt, con tàu KN-491 bắt đầu tách sóng, đưa tôi và đoàn ra biển lớn. Con tàu di chuyển nhẹ nhàng. Lúc đó, tôi thầm ân hận vì đã uống thuốc chống say và nghĩ rằng đồng nghiệp lo lắng quá nên khuyên tôi chọn thời điểm khác vì đang là mùa biển động. Nhưng họ đã đúng, khi con tàu rời khỏi cửa vịnh, những con sóng âm cực lớn ập vào mạn tàu. Hành lang trong phòng rung chuyển, điện thoại, hộp thuốc … trên bàn lắc mạnh, chạy về phía trước lao xuống sàn rồi lăn đều theo nhịp tàu. Con tàu lắc lư sang hai bên theo nhịp sóng, và tôi cũng đung đưa trên chiếc giường cá nhân của mình trong phòng tiện nghi dành cho sĩ quan cấp cao ở boong dưới cùng của con tàu. Bạn cùng phòng với tôi, anh Hoàng Phước, phóng viên Báo Hải Phòng cho biết: “Anh ơi, em bị” rang “. Không chỉ riêng Phước, hầu như những ai lần đầu đi tàu đều chống cự. Lần đầu ra biển lớn và cho tôi, đây cũng là lần đầu tiên say sóng, nhưng lạ thay, cơn say sóng hoàn toàn giảm bớt khi chúng tôi đặt chân lên ca nô để ra đảo, cảm giác đó biến mất ngay cả khi những con sóng đầu bạc tạt nước vào mặt và cơ thể. .

Đảo An Bang- Tiền đồn oan nghiệt ở Trường Sa.

Trên các đảo chúng tôi đặt chân đến, từ đảo nổi đến đảo chìm, chúng tôi cảm nhận rõ ràng những hy sinh, gian khổ mà các chiến sĩ đang từng ngày trải qua để thực hiện nhiệm vụ giữ vững chủ quyền biển, đảo quê hương. Rất vinh dự trong những người lính làm nhiệm vụ quan sát, canh giữ vùng biển rộng lớn có sự đóng góp của những người con Bắc Ninh, họ đều tự hào là những người ngày đêm canh giữ, bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo. thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam. Đó là Binh nhất Lê Xuân Quang (SN 1999) ở khu phố Phú Lộc, phường Phú Chân (TP Từ Sơn). Quang là con trai cả trong một gia đình có hai anh em. Tốt nghiệp cấp 3, Quang tình nguyện viết đơn lên đường nhập ngũ. Sau vài tháng huấn luyện ở Quảng Ninh, anh được điều động ra đảo công tác từ tháng 7 năm 2018. Quang có gương mặt rám nắng và nụ cười rạng rỡ. “Được bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc là niềm vinh dự mà không phải ai cũng mong muốn đạt được, nhất là khi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê không có biển”, Quang chia sẻ. Gặp những ngư dân nơi đây, tôi mới biết, trên những quần đảo tiền tiêu của Tổ quốc, quân và dân ta dù đứng nơi “đầu sóng ngọn gió” vẫn kiên cường bám biển, vươn lên trong cuộc sống. và trong tương lai. đi công tác. Đâu đâu cũng thấy những nụ cười lạc quan, tràn đầy sức sống. Đó là những kỷ niệm khó quên. Hình ảnh lễ chào cờ khẳng định chủ quyền quốc gia diễn ra ở tất cả các điểm đảo, dù là đảo nổi hay đảo chìm, với lá cờ đỏ sao vàng tung bay ở cột mốc chủ quyền luôn là niềm tự hào của mỗi người. Công dân đứng trên biên giới quê hương, đất nước. Tôi càng tự hào hơn khi thấy bộ đội và nhân dân ta đã kiên cường xây dựng biển, đảo ngày càng phát triển, giàu đẹp và tràn đầy sức sống.
Sau chuyến công tác này, tôi cảm nhận và thấu hiểu được những khó khăn, gian khổ, hy sinh của lớp lớp cán bộ, chiến sĩ đang ngày đêm chiến đấu, coi biển đảo là quê hương, biển đảo là quê hương. Cùng với cuộc sống của người dân trên đảo, những ngư dân vươn khơi bám biển… hay những công trình để lại hồn cốt bao đời nay của ông cha, khẳng định vững chắc chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Chứng kiến ​​sự kiên trì, dũng cảm của cán bộ, chiến sĩ và nhân dân nơi đảo xa, tôi như được tiếp thêm sức mạnh để hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ của mình, cống hiến nhiều tác phẩm báo chí có chất lượng. . Tôi cũng luôn ý thức rằng mình cần phải lan tỏa tinh thần yêu nước, yêu biển, đảo quê hương đến bạn bè, người thân, góp phần nhỏ bé vào công cuộc bảo vệ chủ quyền biển, đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Kết thúc chuyến công tác, loạt bài về Trường Sa đăng trên Báo Bắc Ninh đã nhận được sự cổ vũ của đông đảo bạn đọc. Tôi càng xúc động hơn khi nhân kỷ niệm 95 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/2020), tôi được Hội Nhà báo tỉnh tặng Giải Nhì – Giải Báo chí Ngô Gia Tự cho chùm bài của mình. Những ngày làm việc ở Trường Sa mãi mãi là kỷ niệm khó quên trong cuộc đời làm báo của tôi, tôi tin chắc như vậy.

Leave a Comment