Không chỉ là thức ăn, mà còn là tình yêu

Rate this post

Trước đây, do công việc bận rộn nên tôi ít ăn sáng. Kết quả là cơn đau dạ dày vẫn không thuyên giảm dù tôi đã uống nhiều liệu trình thuốc khác nhau.

Trong những ngày dịch ở nhà, do thời gian tương đối nhàn rỗi nên tôi có cơ hội thưởng thức nhiều bữa sáng “chuẩn mẹ nấu”.

Từ những bữa sáng giản dị ấy, tôi chợt nhận ra tình yêu thương và sự quan tâm của mẹ dành cho tôi và gia đình tôi nhiều đến nhường nào. Bữa cơm tuy đơn giản nhưng đã thực sự gắn kết tình cảm của tôi với những người thân yêu.

Từ món cơm tấm đậm chất Sài Gòn

Cũng như bất kỳ người Sài Gòn nào, món ăn khiến tôi nhớ mãi trong những ngày xa nhau là cơm tấm.

Tôi khao khát cái cảm giác chờ đợi miếng thịt sườn được cô bán hàng nướng thơm phức trên vỉ, rồi cho thêm ít giò, chút bì và tất nhiên là vài lát dưa leo xắt mỏng. Cà chua.

Cứ thế, tôi ngồi ở cái quán nhỏ đầu hẻm đó và nhấm nháp hương vị thơm ngon đã quá quen thuộc trên đầu lưỡi.



{từ khóa}

Những ngày xa nhau ở nhà, biết tôi thèm cơm tấm, mẹ tranh thủ ra cửa hàng gần nhà mua vài ký cơm tấm về gác bếp.

Rồi mẹ cũng nướng thịt trên bếp than, làm thêm chả, pha nước mắm đặc. Cứ thế, mẹ tôi kiên nhẫn chuẩn bị mọi thứ, kể cả việc tận dụng một ít rau nhà vườn, làm thêm chút đồ chua cho món cơm tấm như ngoài hàng.

Mỗi sáng ở nhà, tôi thường thức dậy sớm, chỉ để được nhìn thấy bóng dáng mẹ trong nắng mai, được nhìn kỹ hơn những bàn tay khéo léo, tất bật trong căn bếp ấm áp của gia đình.

Hình ảnh thân thương ấy, thật lạ lùng, khiến tôi rất xúc động. Nếm thử hương vị của cơm tấm mẹ làm, nước mắt tôi bất giác chảy dài. Con biết nó không chỉ đơn thuần là một món ăn mà còn chứa đựng rất nhiều tình yêu thương và sự kiên nhẫn của mẹ dành cho gia đình và bản thân.

Đến với bánh căn gợi nhớ hương vị tuổi thơ

Bánh căn là đặc sản của người dân vùng Nam Trung Bộ. Quê ngoại tôi ở Phan Thiết. Vào mùa hè khi tôi còn nhỏ, bà tôi thường đổ bánh này cho chúng tôi ăn sáng.

Bánh có thể chỉ đơn giản là những chiếc bánh nhỏ, được làm từ bột gạo, thêm một ít hành lá hoặc trứng cút, ăn kèm với xíu mại hoặc cá kho.

Nhưng để làm được nó, bà tôi phải mất cả ngày để xay gạo, chuẩn bị khuôn và khuôn nướng. Ký ức tuổi thơ của tôi về món ăn này là hình ảnh bà tôi đang cặm cụi đổ những chiếc bánh nhỏ dưới làn khói mỏng của bếp lửa giữa một buổi sáng tĩnh lặng, chỉ nghe xa xa có vài tiếng gà gáy.

Thế rồi, tôi và các anh chị em trong gia đình lớn dần, bà nội ngày một lớn. Hương vị bánh căn không nơi nào có được, dù tôi đã về Phan Thiết nhiều lần để nếm chút kỷ niệm tuổi thơ.

Rồi những ngày ở nhà, có dịp ôn lại kỷ niệm xưa, mẹ tôi lại mang ra những chiếc nậm và khuôn bánh cũ để đổ bánh lọt. Mẹ đã học cách om cá với nước dừa như bà vẫn thường làm để ăn kèm với món bánh đơn giản này.

Sáng hôm đó, khi tôi nếm món bánh này, mẹ tôi đã ngồi rất lâu. Mẹ nói chỉ tiếc bà ngoại ở xa không mang bánh này về cho mẹ được. Thì ra những năm tôi rời Phan Thiết theo ông nội vào Nam lập nghiệp, bà tôi vẫn thường đổ món bánh này để vơi đi nỗi nhớ quê.

Bản thân mẹ tôi vì nếm lại những món ăn quê hương, nhớ ông bà cố đã đi xa, nhớ mẹ tuổi thơ êm đềm nơi làng chài ven biển. Món ăn tưởng chừng đơn giản nhưng lại trở thành sợi dây gắn kết ký ức, cảm xúc của biết bao thế hệ, biết bao con người với tuổi thơ bình dị.

Đã nhiều lần vì bận rộn với cuộc sống thường ngày, mải mê với những thứ phồn hoa mà chúng ta đã quên đi vô vàn kỷ niệm đẹp, thờ ơ với bao người thân yêu trong gia đình.

Nếu không có thời gian xa cách xã hội, không có thời gian quây quần thưởng thức bữa sáng bên gia đình, hẳn chúng ta đã không nhận ra những điều tốt đẹp và tình yêu thương vô bờ bến của gia đình dành cho gia đình. cho mình.

Mỗi sáng sớm thức dậy, vào bếp chuẩn bị bữa sáng cùng những người thân yêu, để thấy rằng cuộc sống này còn rất nhiều điều đáng trân quý.

Độc giả Trí Ninh

Mẹ chồng dậy từ 4h sáng để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Mẹ chồng dậy từ 4h sáng để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.

Một bữa sáng đầy đủ chất dinh dưỡng sẽ giúp bạn có một ngày tràn đầy năng lượng, nhất là trong thời gian phải ở nhà dài ngày vì sản dịch.

Leave a Comment