Nhạc sĩ Vũ Thiết: “Cái gì không phải là giá trị chân – thiện – mỹ sẽ sớm bị đào thải”

Rate this post

(HNMCT) – Từ trước đến nay, nhiều người vẫn nghĩ nhạc sĩ Vũ Thiết là người Tây Nguyên bởi không chỉ làn da, mái tóc nhuộm màu nắng gió mà còn bởi ông là tác giả của ca khúc nổi tiếng ” Nghe Quan họ trên đỉnh ”. cao nguyên ”(bài phỏng vấn Hữu Chính). Ca khúc này cùng với “Tiếng hát bên sông Trà” và hai ca khúc nổi tiếng của Trịnh Công Lộc là “Lời sóng vỗ”, “Bài ca biển” đã giúp anh nhận được Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2016. Cho anh, sáng tác nhạc là góp phần giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.

1. Vào trang Facebook cá nhân của nhạc sĩ Vũ Thiết giờ chỉ toàn những chuyến đi sáng tác và hoạt động nghệ thuật. Riêng tháng 6, anh đi thực tế sáng tác tại Bà Rịa – Vũng Tàu, Lào Cai, Bắc Giang và TP.HCM. Ở tuổi 66, nhạc sĩ quê Thái Bình vẫn miệt mài theo đoàn văn công tập sáng tác nhạc. Mỗi khi gặp anh hay nói chuyện điện thoại, tôi luôn thấy anh vui vẻ, nhiệt tình, gần gũi và vui tính. Anh tâm sự: “Khi đã có danh hiệu nhạc sĩ thì không có tuổi nghỉ hưu. Đó không chỉ là sự nghiệp mà còn là sự nghiệp đòi hỏi cả một đời người nhạc sĩ phải sáng tạo và nỗ lực không ngừng. Đặc biệt, khi tôi làm việc, tôi cảm thấy trẻ hơn và khỏe mạnh hơn ”.

NSƯT Đoàn Nguyên, Trưởng ban Thanh nhạc, Đài Tiếng nói Việt Nam, Phó Chủ tịch Hội Âm nhạc Hà Nội cho biết: “Nhạc sĩ Vũ Thiết toát lên sự chân thành, cởi mở, không ngại chia sẻ. chia sẻ kinh nghiệm với các đồng nghiệp trẻ. Anh là tấm gương sáng về sự tự học, nỗ lực trong cả biên tập và sáng tác cho các đồng nghiệp trẻ tại Đài Tiếng nói Việt Nam “. Còn nhạc sĩ trẻ Bùi Hoàng Uyên Minh (Hội viên Hội Âm nhạc Hà Nội) thì luôn coi trọng nhạc sĩ họ Vũ. Thầy Thiết như một người thầy: “Bất cứ sáng tác mới nào của tôi cũng luôn được nhạc sĩ Vũ Thiết lắng nghe, động viên và khuyến khích. lời khuyên rất chân thành ”.

Nhận được những lời “nói bóng gió” từ đồng nghiệp, Vũ Thiết thường cho rằng đó là điều nên làm. Bản thân anh cũng có khoảng thời gian đầu khó khăn với âm nhạc. Từng là nhạc công trong Vũ đoàn Thái Bình, nhưng rồi sức trẻ sôi nổi đã khiến anh quyết định đến với mảnh đất vùng cao đầy nắng và gió và làm việc tại Vũ đoàn Đắk Lắk. Sau khi trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc ở vùng đất đặc biệt này, năm 1986, anh trở về Hà Nội theo học chuyên ngành Sáng tác, Khoa Lý luận – Sáng tác – Ứng xử Trường Âm nhạc Việt Nam (nay là Thành phố Hồ Chí Minh). Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam). Năm 1990, ông tốt nghiệp và công tác tại Đài Tiếng nói Việt Nam cho đến khi nghỉ hưu.

2. Gần 10 năm gắn bó với Tây Nguyên giúp anh hiểu thêm về con người, vùng đất cũng như dòng nhạc lãng mạn đặc trưng nơi đây, từ đó định hình phong cách âm nhạc cho mình sau này. Cũng tại đây, anh làm quen với cố NSND Y Moan (tên thật là Y Blieo) – một biểu tượng của âm nhạc Tây Nguyên; học kiến ​​thức âm nhạc sống động từ những nhạc sĩ có nhiều ca khúc nổi tiếng về Tây Nguyên như Nguyễn Cường, Trần Tiến. “Lẽ ra tôi phải học nhạc cụ, nhưng chính nhạc sĩ Nguyễn Cường đã khuyên tôi nên học sáng tác vì anh nhận thấy tôi rất có năng khiếu trong lĩnh vực này. Nhạc sĩ Nguyễn Cường và tôi không chỉ là một người anh, một người thầy, mà còn là một ân nhân ”, nhạc sĩ Vũ Thiết nói.

Tây Nguyên – mảnh đất màu mỡ, nơi có những làn điệu dân ca, dân vũ và nhiều lễ hội đặc sắc đã giúp anh gieo những hạt giống đầu tiên trong sự nghiệp âm nhạc của mình. Khi mới 26 tuổi, dù chưa được học thanh nhạc bài bản nhưng anh đã cho ra đời bài hát “Nghe quan họ trên cao nguyên”. Ca khúc thể hiện tình yêu Tây Nguyên của người nhạc sĩ đậm chất dân ca. Bài hát đặc biệt ở chỗ, trong khi hầu hết các nhạc sĩ khác sáng tác về Tây Nguyên đều tập trung vào nét hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng, bạt ngàn cà phê cao su, nắng gió cũng hào sảng. như lòng người soi mình qua làn điệu Dân ca Quan họ mượt mà, tha thiết. Với giai điệu khỏe khoắn, vui tươi và ca từ giàu chất trữ tình, đến nay, “Nghe quan họ trên cao nguyên” vẫn được vang lên khắp mọi miền đất nước.

Sau khi thành danh với những ca khúc kể trên, anh nổi lên như một “hiện tượng” khuynh đảo giới ca khúc. Trong chủ đề này phải kể đến “Bài ca của biển”, một bài hát mà ông đã gieo vào lòng người nghe sự bi tráng, hào hùng xen lẫn niềm tự hào dân tộc. Ông kể câu chuyện lịch sử bằng âm nhạc về những con người Việt Nam thời Nguyễn ra đi canh giữ biển đảo của Tổ quốc và không bao giờ trở về. Thông điệp mà bài hát mang lại như một lời khẳng định rằng, dù các anh hy sinh nhưng tâm hồn bất tử, đã hòa vào biển cả, lăn tăn thành sóng để bảo vệ biển, đảo quê hương.

3. Nhạc sĩ Vũ Thiết dường như rất có duyên với giải thưởng. Mới đây, trong giải thưởng thường niên của Hội Nhạc sĩ Việt Nam, tác phẩm của anh luôn được xướng tên: Năm 2017 là “Bắc Ninh ngày em về”, năm 2018 là “Phía cuối con đường (thơ Mai Hương), năm 2019 là Cô gái. Từ tháng Ba ”(Thơ Merica), năm 2020 là“ Ngày trở về Quảng Ngãi ”(Thơ Trịnh Công Lộc), năm 2021 là“ Lời hứa Tràng An ”… Theo anh, một tác phẩm đoạt giải không quan trọng bằng việc nó có. “sống” trong lòng khán giả, có đi vào lòng người không? Quan niệm rằng, nếu viết theo “đơn đặt hàng” thì tốt, đó cũng là thành công. âm nhạc chất lượng.

Hơn 40 năm theo đuổi âm nhạc, dù đã già đi, phong cách âm nhạc ngày càng đa dạng nhưng nhạc sĩ Vũ Thiết vẫn kiên định với quan điểm ban đầu của mình, đó là tác phẩm phải mang cái hồn. dân tộc, thấm nhuần các làn điệu dân ca. Anh lạc quan chia sẻ: “Chúng ta không nên quá lo lắng cho đời sống âm nhạc của mình, vì những gì không phải là giá trị chân – thiện – mỹ sẽ sớm bị đào thải. Tôi luôn tin rằng có một lượng khán giả có đủ trình độ và ý thức để trân trọng những giá trị đích thực. Tôi tin tưởng vào thế hệ nhạc trẻ ngày nay “. Vì vậy, hàng ngày, anh vẫn thường xuyên nghe và xem các sáng tác của đồng nghiệp, thậm chí nghe lại những ca khúc bị chê để hiểu vì sao khán giả không thích, từ đó có những thay đổi cho phù hợp với nhu cầu của công chúng hiện nay. bây giờ.

Nhạc sĩ Vũ Thiết (tên thật là Vũ Kiến Thiết) sinh năm 1956 tại huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Ngoài những sáng tác và giải thưởng nêu trên, anh còn nhận được Giải thưởng của Hội Nhạc sĩ Việt Nam năm 1995 cho tác phẩm “Tiếng gọi rừng” (viết cho sáo và piano), Giải thưởng của Hội Nhạc sĩ Việt Nam năm 1997 cho tác phẩm “Mùa xuân”. (Viết cho đàn và dàn nhạc), giải nhì (không có giải nhất) mảng ca khúc trong chiến dịch “Biển Việt Nam đây rồi” năm 2011 với ca khúc “Biển cả Ku Trăng” (thơ Trịnh Công Lộc)…

Leave a Comment