Trà hoa Sài Gòn

Rate this post

Trà hoa Sài Gòn - Ảnh 1.

Ai gọi anh lại, anh từ từ mở nắp chiếc nồi đồng đáy sâu múc từng bát chè đen nóng hổi, ​​sánh mịn, nước chè của anh béo ngậy, không quá lỏng, không quá đặc, uống hết nóng mới lạ. trà vào một buổi trưa hè nóng nực. cảm thấy mát mẻ và sảng khoái.

Chi that Phu – chè mè đen, một trong những loại chè lâu đời của người Hoa, du nhập vào Sài Gòn, ban đầu, món chè này chỉ đơn giản là rắc vừng đen và đường, trộn với bột sắn dây, thường được người Hoa sử dụng như một món ăn bổ dưỡng. . Ăn uống chữa bệnh, rận phù ngoài tác dụng làm mát da còn có tác dụng chữa bệnh trĩ.

Chợ Lớn – nơi tập trung toàn bộ thương nhân Hoa kiều, buôn bán sầm uất, ăn nhiều dầu mỡ, bệnh trĩ, nhọt tất nhiên là khá tốt nên chấy rận được đón tiếp nồng hậu, mang theo trà dư tửu hậu. Ông già thường về xế chiều.

Trà hoa Sài Gòn - Ảnh 2.

Trà thanh nhiệt đa năng

Chi mà Phú dần lan rộng khắp các con đường, chợ búa của Sài Gòn, đồng thời được nâng tầm thêm nhiều hương vị Việt, quyện với nước cốt dừa thơm thơm và lá dứa, được chị em cặm cụi gánh chè. Mè đen bán tưng bừng.

Nhân sâm bổ sung số lượng bạn bè đồng thời như chí, nhưng nó có vai trò quan trọng hơn nhiều, ông bà già kể rằng những năm 1930 – 1950, người ta rất sang trọng, lắm tiền nhiều của mới dám đi xe sang. bổ sung lượng nhân sâm, bát sứ, bát tinh. thủy tinh bóng loáng, táo tàu, sợi phổ, long nhãn, hạt sen, củ sen thái sợi, một cái nồi đồng to đựng nước sâm, nhưng thực ra không có gì là sâm, chỗ nào nấu kỹ rong biển với phụ liệu bên trên, chỗ chỉ có nước nấu long nhãn, hạt sen. táo tàu vừa đủ.

Những ly nước sâm thật hấp dẫn, đủ màu xanh xanh, đỏ táo tàu, trắng vàng, sen, cộng thêm một mớ đá bào trên mặt, tạo nên một bức tranh lung linh, quyến rũ.

Nhấm nháp thì phải, người ta không bao giờ vội vã và nuốt một cách thô thiển, mà phải xúc từng thìa từng thìa, một chút nhãn nhục ngọt ngào, một chút hạt sen, một chút phổ tai mát lạnh, nhấp từng ngụm nhỏ nước trà trong veo màu hổ phách cho cái thanh tao cứ ngấm dần khắp tứ chi.

Mặc dù không có bất kỳ số lượng nhân sâm nào, nhưng toàn bộ gia đình vợ lẽ của nhân sâm đều có dược tính. Muốn thanh nhiệt, mát gan thì nhớ bo bo, phổ tai, bổ thận nhờ nhãn nhục, hạt sen, hạt sen an thần. .

Nước sâm đúng điệu phải dùng nóng, nhưng khi trời Sài Gòn nắng nóng, thêm đá bào cũng là một biến tấu tài tình.

Giống như đồng bào, nó đã được thuần hóa cho đến thế kỷ 21. Nó từng được sử dụng khắp Sài Gòn trong những gánh hàng rong, gánh chè ở chợ, nó đã được thuần hóa đến mức mà ông bà ta ngày xưa Thanh Bửu Lương – tên gọi Nhân sâm Trung Quốc chính gốc bổ sung chất lượng – chưa chắc đã nhận ra mình vì cách chế biến. tài năng của người Việt, thêm nho khô, rong biển … thêm hương vị, ngon hơn, bình dân hơn, rẻ hơn.

Không hiểu sao khi nói đến Hoa trà người ta nghĩ ngay đến thuốc, công dụng chữa một bệnh nào đó, các loại Hoa trà như Cao Quy linh, Hạnh nhân chính thống trị bệnh tâm thần phân liệt.

Trà hoa Sài Gòn - Ảnh 3.

Cao Quý Linh – 龜苓膏 hay phục linh – 苓 伏 苓 coi hắc lào mà trị mụn, giải độc mọi phê bình. Từ vùng Ngô Châu (Quảng Tây) xa xôi, vào Sài Gòn, người ta nhận ra ngay là món ăn tao nhã mà người sành ăn phải thưởng thức.

Vị đắng của ba vị chính, thổ phục linh, bột tam thất, ô tam thất, cam thảo và hơn 15 vị thuốc, vỏ quế, nhân trần, vỏ cây kiều, mướp đắng khô, cam thảo, bạch truật, và bệnh vẩy nến.

Chấm một chút mật ong, múc một thìa nhỏ đưa lên miệng, ai ăn lần đầu sẽ nhăn mặt vì đắng, nhưng sau đó mê mẩn cái vị dai dai, ngọt ngọt khiến tinh thần minh mẫn, gương mặt như thích. Căng và mịn, như da em bé.

Khách hàng, đặc biệt là chị em phụ nữ, khi vừa cầm menu của các quán chè Tàu, nhìn thấy “chè hạnh nhân” là hình dung ngay đến một cốc chè dai giòn, thơm ngon. Khi tôi mang nó ra, tôi cảm thấy rất mệt mỏi và mệt mỏi, nó trắng đến mức như một bức tranh dán tường.

Ôi, cô bé nhầm to lắm, phải gọi đúng tên hạt mơ, đó là nhân trong hạt mơ khô chứ không phải nhân hạnh nhập khẩu từ Mỹ về làm bánh hay để nhai khi buồn miệng.

Trời mưa nhẹ, vừa ho vừa hắt hơi mà gặp một chén trà hạnh nhân nghi ngút khói thì rất thích vì hạt hạnh nhân trị ho, hen suyễn, cảm mạo, nóng trong, táo bón dù mùi khó nuốt.

Người Trung Quốc chính gốc thường dùng trà hạnh nhân bằng một chiếc thìa gỗ nhỏ to hơn đầu tăm, nhúng vào nước trà hạnh nhân rồi dùng lưỡi liếm từ từ, với phong thái nhẹ nhàng giống như lời Khổng Tử đã nói: “Thanh nhã, nhẹ nhàng, tao nhã. như làn sương lam chiều ”.

Trà hoa Sài Gòn - Ảnh 4.

Lúc đầu, chè Tàu thuần túy chỉ có ở các xe chè trên đường Chợ Lớn. Nhiều năm trôi qua, chủ nhân của những xe chè này đã vươn lên và mở cửa hàng. Đến nay, hàng loạt quán trà hoa kinh doanh sầm uất ở Hà Kỳ, Tường Phong, Thanh Tâm, Chè Chợ Thiếc, chè Đường Bá Hổ, Lâm Thanh…

Giữa trăm hoa đua nở, chè Cột Điền hay chè Châu Giang có từ rất lâu đời từ năm 1932, được truyền lại cho con cháu. Điều ngạc nhiên và hiếm có ở những quán chè như chè Cột Điền là không thấy bóng dáng gánh chè, xe đẩy ở bất cứ đâu ở mặt tiền.

Nằm giữa khu mua sắm sầm uất bậc nhất Chợ Lớn trên đường Trần Hưng Đạo B, đối diện đường Tống Duy Tân, dù có ghi địa chỉ số nhà nhưng ai lần đầu tiên tìm đến quán chè này đều phải bước vào. một thị trường ngách nghèo nàn. Sau khi than vãn một chút cạnh cột điện, xe bán chè đã khuất sau bức tường cũ.

Tuy nhiên, chè ngon, ngày nào cũng từ năm giờ chiều bắt đầu bán, khách tấp nập gửi xe chờ mua, sau 7 giờ tối là coi như hàng ghế nhựa ven đường chật kín. của mọi người, những người đến. Quá 10h đêm coi như thiếu đồ ăn, chè chén hết sạch.

Sở dĩ mọi người yêu thích đến vậy là vì chè Cột Diễn có nhiều món ăn khiến bạn ghiền, hột gà có vị ngọt đậm đà vừa miệng, đu đủ dẻo như miếng đào vàng ươm, vừa miệng. nhìn nó làm cho bạn cảm thấy đói. .

Trà hoa Sài Gòn - Ảnh 5.

Chè Cột Diễn cũng tuân thủ quy tắc vàng của chè Hoa là chỉ dùng đường phèn. Bên cạnh đó, ăn chè phải ngồi ngoài lồng lộng gió nhìn người qua lại và từ từ thưởng thức hương chè, vị chè mới thú vị. Có lẽ vì thế mà chè Cột Điện có quy mô vô cùng khiêm tốn nhưng lại vô cùng hấp dẫn.

Trà hoa Sài Gòn ngày nay đã được Việt hóa rất nhiều, bất cứ chợ hay con đường nào cũng có thể dễ dàng tìm thấy phù dung, sâm bổ lượng, bạch quả nấu với đường phèn.

Dù sao, đó cũng là điểm độc đáo của Sài Gòn, nơi có đủ thứ món ngon trên thế giới, Ấn Độ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Nga, Mỹ, Pháp … Sài Gòn dù có chút pha trộn nhưng cũng đủ để mời gọi nhiều khách thập phương. xa để đến. .

Leave a Comment