Theo báo cáo của Sở Mật vụ, có khoảng 8.000 người thuộc phe biểu tình, khoảng 300-400 người thuộc phe phản đối.
Biến văn hóa thành hành động chính trị
Trong cuộc họp lúc 7 giờ tối hôm đó, Bùi Quang Chiêu đăng đàn nói về chính sách hòa bình của Pháp-Việt và sẵn sàng hy sinh vì nó, không đề cập đến việc Nguyễn An Ninh bị bắt. Chỉ cách nhau ba giờ đồng hồ, Đảng Thanh niên, và ngay cả chính Trần Huy Liệu, đã từ lực lượng nòng cốt đón tiếp Bùi Quang Chiêu trở thành lực lượng chống lại ông ta và Đảng Lập hiến của ông ta.
Tờ giấy Thời báo Đông Phápphát hành ngày 24 tháng 3 năm 1926, để lại nhiều chỗ trống trên trang 1 do kiểm duyệt |
Những ngày sau, báo chí quốc ngữ và Pháp văn rầm rộ đưa tin về Phan Châu Trinh, để tang và ca ngợi chí sĩ. Thời báo Đông Pháp xuất bản nhiều bài thơ, câu đối “của các tầng lớp nhân dân gửi đến nhà liệt sĩ” (Trần Huy Liệu, số điện thoại, tr.72). Trong thời kỳ đấu tranh gia tăng này, số lượng in của Thời báo Đông Pháp tăng từ 2.300 bản in lên 11.000 bản. Trong khi thông tin về Phan Châu Trinh phủ kín mặt báo thì Phan Văn Trường lại lặng lẽ đăng “Tuyên ngôn Cộng sản” trên Facebook. Chuông nứt từ số ra ngày 30 tháng 3 năm 1926.
Tang lễ Phan Châu Trinh ngày 4/4/1926 trở thành sự kiện chưa từng có trong lịch sử Sài Gòn lúc bấy giờ, Peycam cho biết số người đưa tang lên đến 70.000 người, trong hồi ký của Trần Huy Liệu ghi là 140.000 người.
Ngày hôm sau là cuộc bãi công đòi thả Nguyễn An Ninh… Kể từ đó, Sài Gòn ngày càng có nhiều cuộc mít tinh, biểu tình, tuần hành, bãi công, bãi thị và rải truyền đơn chống chính quyền. chủ nghĩa thực dân… Báo chí không phải là người ngoài cuộc, chính trị đường phố và chính trị truyền thông, và ở giữa là những nhà báo đã chuyển hóa ý tưởng.
Nguyễn An Ninh bị phạt 2 năm tù, Lâm Hiệp Châu 1 năm. Tháng 11 năm 1926, Lâm Hiệp Châu xuất bản cuốn sách, in 10.000 bản, với nhan đề Gỡ bỏ (gỡ bỏ) lớp mặt nạ của giới thượng lưu ngày nay! bào chữa cho Nguyễn An Ninh về hai bức thư “đầu hàng” được viết khi bị giam giữ cũng như đả kích những người lập hiến.
Cũng trong năm 1926, Trần Huy Liệu xuất bản cuốn sách Tác phẩm của ông Phan Bội Châu viết về tinh thần yêu nước của Nam Bộ và đường lối chính trị khôn khéo của người Pháp, nội dung được trích từ Thời báo Đông Pháp do ông viết, cùng với một số bản dịch khác.
Một trang sách Cởi bỏ lớp mặt nạ của giới thượng lưu ngày nay! của Lâm Hiệp Châu Thư viện Quốc gia Pháp |
\N
Thời báo Đông Pháp – tiêu biểu cho một tờ báo quốc ngữ
Cùng với tờ Tiếng vọng Annamite phiên bản trước của Nguyễn Phan Long, Chuông nứt, xích Đông Dương, Đông Dương trỗi dậy (Đông Dương bay, Cao Văn Chánh chủ biên), báo quốc ngữ Thời báo Đông Pháp Dưới sự điều hành của Trần Huy Liệu tiếp tục cuộc đấu tranh chống lại những sai trái của chính quyền thực dân, lúc này Varanne là Toàn quyền mới của Đông Dương.
Thời báo Đông Pháp dưới thời Trần Huy Liệu làm chủ bút (tháng 1-1925 đến tháng 7-1926) trở thành tiêu biểu cho tờ báo chữ quốc ngữ trong cuộc đấu tranh chống chính quyền. Hai nhà báo Bùi Công Trừng (Sông Hương) và Bùi Thế Mỹ cộng tác với Trần Huy Liệu, số lượng báo in mỗi kỳ hơn 10.000 tờ (trên tổng số 25.000 tờ của làng báo Sài Gòn) cho thấy vai trò, vị trí quan trọng. . tờ báo này lớn như thế nào vào thời điểm đó.
Trên nhiều số Thời báo Đông PhápTrần Huy Liệu bàn về đạo đức, tâm linh, chính trị, đổi mới văn hóa, không giao thoa văn hóa hay phương Tây hóa, kêu gọi trí thức viết những gì cần thiết cho đất nước và tỏ ra nhiệt tình, bất chấp nguy hiểm, kêu gọi các nhà báo, nhà văn phải khách quan, tránh xa. chính phủ, đề cao quan điểm độc lập, thúc đẩy sự kết nối giữa nhà báo – nhà văn – công chúng, kêu gọi nhà cầm quyền ngừng kiểm duyệt báo chí quốc gia.
Công kích chính phủ, luận chiến với các tờ báo “bảo thủ” khác về cách làm báo, các bài xã luận không khoan nhượng, luận chiến và cuối cùng là kêu gọi các quyền tự do dân sự, tự chủ và độc lập. dân tộc … là những điều được Trần Huy Liệu chủ trương và thực hiện dưới ngọn cờ Thời báo Đông Pháp.
Tiếng nói chính trị của tờ báo quốc ngữ, vốn bị hạn chế và kiểm duyệt gắt gao, Thời báo Đông Pháp trở thành một hiện tượng trong làng báo Sài Gòn lúc bấy giờ.
Sau Nguyễn An Ninh, chàng thanh niên Trần Huy Liệu từ thời bảo hộ miền Bắc trở thành thần tượng khác của giới trẻ Sài Gòn lúc bấy giờ. Sau đó, Trần Huy Liệu bỏ nghề báo nhưng vẫn hoạt động chính trị. Nhìn lại quãng thời gian làm báo của ông, đó là quãng thời gian tuổi trẻ gắn bó với Đảng Thanh niên, lao động máu lửa, không chí hướng, thấy rằng việc gì cần cho nền độc lập tự do của Tổ quốc là phải làm. . nghĩ.
Kể từ sau đám tang Phan Châu Trinh, đời sống chính trị của người Việt Nam qua báo chí, một thực thể chính trị, chia đôi chiến tuyến. Một bên là Đảng Lập hiến với nhóm đối lập ôn hòa, do Bùi Quang Chiêu làm đại diện; một bên là nhóm cấp tiến với Nguyễn An Ninh và Thanh niên Đảng của Trần Huy Liệu. Kỷ niệm một năm ngày mất của đồng chí Phan, hai tổ đã tổ chức hai lễ truy điệu riêng biệt tại mộ của ông, cũng là lúc làng báo Sài Gòn bước qua một giai đoạn mới.
(còn tiếp)