Ăn trái thốt nốt, nhớ những năm tháng tuổi thơ

Rate this post

Đặc sản quả cọ om sấu
Đặc sản quả cọ om sấu

Cây thốt nốt từ lâu đã trở thành loài cây gần gũi với người dân Việt Nam. Gần hơn từ cuộc sống đời thường đến thơ ca và tiếng hát.

“Rừng cọ, đồi chè, nương xanh ngọt ngào

Mặt trời soi bóng sông Lô, tiếng reo vui.

Bến đò dồi dào, bến Bình Ca ”… (Tố Hữu)

“Ô dù che nắng che đường em đi”… (Đi học – Bùi Đình Thảo)

Nhưng không phải ai trong chúng ta cũng biết rằng quả thốt nốt còn là món ăn vặt đặc sản gắn liền với tuổi thơ của nhiều người, đặc biệt là các tỉnh miền núi và trung du phía Bắc như Phú Thọ, Yên Bái. …

Nhiều năm trước, cây thốt nốt được tận thu để làm nhà, phục vụ đời sống của người dân nên cây cọ trở nên khan hiếm. Vài năm trở lại đây, do phần lớn nhà cửa chuyển sang bê tông, gạch nên trái cọ bắt đầu thịnh hành trở lại, xuất hiện nhiều ở các chợ vùng cao.

Những ai từng gắn bó tuổi thơ với món trái cọ om sấu, từng mê mẩn món ăn này hẳn sẽ thích thú khi một sáng chớm đông se lạnh, đi giữa chợ Trung du, chợt thấy một thúng, một gánh đuông om. hơi nước bốc lên nghi ngút của các quý bà, quý cô.

Dù thế nào thì bạn cũng phải vội vàng đi mua đồ ăn để thỏa cơn thèm và mời bạn bè.

Cọ om
Cọ om

Những thúng đuông om sấu hấp dẫn luôn là món ăn vặt đắt hàng nhất phiên chợ sáng vùng Trung du. Những thúng cọ ngon bán hết nhanh vì món này ăn lúc còn nóng ngon nhất, để nguội bớt ngon hơn, mất 6, 7 phần ăn.

Cây cọ gai ra hoa vào mùa xuân. Đến mùa đông, quả cọ bắt đầu chín. Khi vỏ cọ chuyển dần sang màu tím là có thể hái được và om.

Tuy nhiên, không phải quả cọ nào cũng có thể hái và om ăn được mà phải là quả cọ dày, béo. Cầm quả cọ còn nguyên, chẻ đôi, thấy lớp thịt bên trong ngả sang màu vàng như mỡ gà, nhấm thử vào đầu lưỡi thấy thịt cọ có vị bùi bùi thì ngon. lòng bàn tay.

Đuông om để ăn cũng phải là cọ vừa chín tới, không non cũng không quá già. Nếu non thì ăn chát nhưng già quá thịt sẽ bị xơ và nhạt.

Hầm đuông là một công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng cũng cần phải tỉ mỉ và kiên trì mới có được mẻ đuông chín thơm ngon. Đầu tiên, sau khi nhặt cọ về, phải rửa sạch để loại bỏ bụi bám vào khi cọ rơi xuống đất.

Một số người không thích ăn vỏ cọ, nên cho cọ vào rổ, cho vào rổ có vài chiếc bát, sành vỡ cạo sạch vỏ, chỉ để lại phần thịt vàng và nhân cọ bên trong rồi om. Nhưng làm theo cách này sẽ nhạt đi một phần vì thịt nguyên con phải tiếp xúc trực tiếp với nước sôi nên ít người lựa chọn.

Sau khi chuẩn bị cọ, hãy đun sôi nước để om cọ. Nước om cọ chỉ cần đun sôi ở nhiệt độ 80-90 độ C. Nếu đun nhiều hơn, quả cọ sẽ bị nát, khó ăn nữa. Khi đun nước, bạn chú ý xem nồi nước bắt đầu nổi váng thì cho cọ vào, đun tiếp khoảng 2-3 phút là có thể đổ ra ăn.

Những chùm cọ trĩu quả trông rất bắt mắt
Những chùm cọ trĩu quả trông rất bắt mắt

Ăn đuông om rất đơn giản, bạn chỉ cần dùng tay tách nhẹ phần thịt bên ngoài ra khỏi nhân cọ rồi nhanh chóng quan sát xem lòng có bị sâu mọt hay không rồi mới ăn. Nếu thấy miếng thịt có màu vàng và mịn như nhung thì là cọ tốt; còn miếng thịt cọ có vết chân chim màu nâu, màu đỏ là sâu mọt, phải bỏ đi, không ăn được.

Nhanh chóng quan sát rồi nhanh chóng đưa vào miệng ăn ngay khi bàn chải còn nóng để cảm nhận hết vị béo của bàn chải mềm tan trong miệng.

Quả cọ kho tộ là món ăn hơi… dị, vì không mặn, không cay, không chua, cũng không ngọt như các loại quả thông thường. Quả cọ kho tộ chỉ có vị béo, bùi, ngậy của lớp thịt màu vàng ruộm, mịn như nhung khi nhai trong miệng xen lẫn vị chát của lớp vỏ mỏng bên ngoài.

Ngoài ra còn có mùi hương nồng, thơm và trôi rất nhanh. Tuy nhiên, ai đã lỡ ăn, đã lỡ nếm thì lại ghiền hương vị đó! Người miền Trung, Phú Thọ, Yên Bái … ghiền món này đã đành, nhiều khách phương xa đã ăn thử, thích rồi nhớ mãi không quên.

Nhưng lạ thay, khách phương xa sau khi thử ăn đuông om sẽ chia thành… hai thái cực rất rõ ràng, một là thấy không có gì ngon, rồi ăn mãi không hết; Hoặc bạn sẽ nghiện nó. Mình có mấy cô em gái về làm dâu Phú Thọ, ăn đuông om rồi sướng hơn người Phú Thọ chính gốc. Mùa nào thức nấy, tôi phải nhờ người cho ăn để bớt thèm.

Là thế hệ 8x đời đầu, lớn lên khi quê hương còn nhiều khó khăn vất vả, tôi vẫn nhớ như in những ngày còn học cấp 3 ở quê, vào mùa cọ chín, mỗi khi tan học sớm chúng tôi lại đến. cùng với nhau. Tại nhà một người bạn trên đồi, chúng tôi quây quần bên nhau trong một túp lều cọ, om, rồi dùng bữa.

Đồi cọ quê hương
Đồi cọ quê hương

Quả cọ ngày ấy mới ngon, mới quý làm sao. Nó sưởi ấm trái tim chúng tôi sau những buổi học buổi chiều đói khát…

Vì vậy, bây giờ, mỗi khi trời đông lạnh giá, hễ thấy đâu đó chợ phiên vùng cao là phải mua về ăn. Vừa ăn mà lòng lại đong đầy những kỉ niệm ngọt ngào của những năm tháng tuổi thơ và lòng vẫn lắng đọng với tình yêu quê hương đất nước.

Quả cọ mà người dân miền núi và trung du phía Bắc hay ăn thuộc loại cây thốt nốt – một loại cây thường xanh, thân cột, sinh trưởng và phát triển chủ yếu ở các vùng đồi trung du. Thân cây cao khoảng 10-15m, thậm chí có cây cao tới 20m nếu gặp điều kiện sinh trưởng thuận lợi.

Cây cọ gai phân bố nhiều từ Yên Bái, Phú Thọ, Vĩnh Phúc, Hải Phòng, Thái Nguyên, Hà Nội đến Ninh Bình, Thanh Hóa … nhưng chủ yếu là người dân vùng trung du miền núi phía Bắc, đặc biệt là các tỉnh Phú Thọ, Yên Bái. chỉ dùng quả cọ gai để ăn.

Thịt chua – Món ăn hấp dẫn của người Mường

Leave a Comment