Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ

Rate this post

Thứ Ba, ngày 27/05/2014 20:00 PM (GMT + 7)

“Ôi tuổi thơ vui vẻ trong sáng / Như hoa trong nắng mai / Trên những con đường trải lá me bay”.


Cây me mọc hoang hoặc được trồng trong vườn nhà của người dân miền Tây Nam Bộ.


Trong ngôn ngữ Ả Rập, mọi người gọi tôi là ngày tháng của người Ấn Độ. Các nhà sinh vật học xác nhận đây là loài cây nhiệt đới, có nguồn gốc từ miền đông châu Phi, nhưng hiện nay được trồng rộng rãi hơn ở vùng nhiệt đới châu Á cũng như châu Mỹ Latinh. Cây me là một loại cây thân gỗ, có thể cao tới 20 mét. Gỗ của cây me gồm phần lõi cứng, màu đỏ sẫm, bên ngoài mềm hơn, vỏ màu vàng nhạt. Lá của nó có hình lông chim, bao gồm 10 đến 40 lá nhỏ. Hoa tạo thành bông nhỏ. Quả me có màu xanh khi còn non, khi già chuyển sang màu nâu sẫm, chứa nhiều cùi và nhiều hạt có vỏ cứng.


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 1


Quả me


Người dân sử dụng me trong hầu hết các bộ phận của nó. Gỗ me có thể bắc cầu qua các rãnh, khe, đặc biệt có thể làm thớt để thái thịt, cá. Dân gian khuyến cáo không nên chặt thịt rắn hổ mang trên thớt me, vì nó ghét nhau, ai dè, ăn phải có thể chết.


Lá me non được dùng để ăn sống với cá nướng, tôm luộc, thịt. Cầu kỳ hơn thì hái một nắm lá me non nấu canh chua. Vài lạng thịt hoặc vài con cá lóc với vài cọng hoa súng và ít lá ngò gai là có thể làm nên món canh chua lá me ngon tuyệt. Người ta còn dùng lá me non nấu với thịt gà, nhưng nhiều người cho rằng món canh chua không thua kém gì canh chua lá giang.


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 2


Quả me


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 3


Mứt me






Khi me tươi trụng qua than hồng, lớp vỏ sẽ bong ra, phần cơm me bên trong được dùng để làm nước mắm chấm món cá lóc nướng trui, thật tuyệt vời.


Me già có thể hái về để chấm muối ăn chơi hoặc cùng bạn bè nhâm nhi vài ba món nhậu. Me chua, chuối chát, uống cũng mát như thường!


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 4


Không phải tôi


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 5


Canh chua me






Trong dân gian cũng có câu thành ngữ dốt nát như quả me, đơn giản chỉ hiện tượng quả chín mà vỏ nứt ra, chơi chữ chỉ người học mãi không nhớ, không tiếp thu được. Thật ra khó giải thích mối quan hệ giữa hai hiện tượng này là gì.


Chẳng lẽ học hành cũng vất vả, dài lê thê như mấy em me kia từ lúc ảnh ra đời cho đến lúc ngu ngơ… vẫn chua ngoa đến nhăn nhó! Hay bằng miệng lấy lời ngu để nói như vậy! Chỉ biết một điều dân gian, những người thợ thật tài hoa, ngôn ngữ của người dân quê thật đa dạng, hay ho mà không phải ai ngày một ngày hai cũng hiểu hết được!


Trái me ngu, me nấu chín, bóc bỏ vỏ, nhồi thành cục để dành nấu canh chua, kho tộ hoặc kho mắm. Đặc biệt khi chấm các loại khô, me thường không thể thiếu được. Vị mặn của khô kết hợp với vị chua đặc trưng của me khiến món ăn trở nên thơm ngon và hấp dẫn hơn.


Giò me ẩm thực miền quê Tây Nam Bộ - 6


tốt biết tôi




Thưa các chị, ngày Tết hay những lúc rảnh rỗi chị em cũng dùng cơm rang me để làm mứt. Hạt me tách vỏ, cơm me ngào đường, thêm đậu phộng rang là món quà thú vị cho các bé. Mứt me còn để người già vừa nhâm nhi tách trà vừa hàn huyên tâm tình.


Trẻ con lượm hạt me già, rửa sạch, phơi khô rồi thi nhau chơi. Niềm vui mộc mạc của tuổi thơ là thế, nhưng nó mãi là kỉ niệm đẹp suốt chặng đường đời người.


Thật tốt, một loài cây quen thuộc dường như không ai không biết đến nhưng lại chứa chan bao nỗi nhớ quê hương.


Do cành me dai, dễ uốn, sống lâu năm nên những người thích trồng cây cảnh thường chọn những cây me già để tạo dáng bonsai giả. Có những loại cây không chỉ có vẻ đẹp nghệ thuật mà còn mang lại giá trị kinh tế lớn.


Sau đây, chúng tôi xin mượn lời của soạn giả Hoàng Thu Điệp trong lời ca cổ “Thành phố của tôi“, để kết thúc bài viết này:


Ôi tuổi thơ hạnh phúc và trong sáng


Như hoa trong nắng mai


Trên những con đường rợp bóng lá me.


Leave a Comment